Trong doanh trại của nhân viên hộ tống, Đại Cường bận làm việc đến nửa đêm, những điều cần hỏi đã hỏi xong rồi, vừa mới chuẩn bị ngủ một giấc lại bị tiếng động của đội tuần tra làm cho tỉnh giấc.
Sau đó, nhân viên hộ tống và đội trưởng tuần tra áp giải tử sĩ, đội tuần tra khiêng chiếc rương được tìm thấy trong nhà họ Thẩm về.
Biết trong rương có cung nỏ và lựu đạn, Đại Cường cũng sợ hết hồn, đích thân dẫn nhân viên hộ tống giao tử sĩ cho đội Chung Minh, sau đó chuyển giao cho Cục tình báo.
'Thẩm vấn tử sĩ cũng không hề dễ, Đại Cường cho rằng nhanh lắm là mai mới có kết quả, không ngờ rằng, chưa tới nửa giờ, người của đội Chung Minh đã tới tìm Đại Cường.
“Hách tổ trưởng, sao rồi, bao giờ thì Cục tình báo có thể hỏi ra được?” Đại Cường hỏi.
“Hỏi ra rồi” Tổ trưởng đội Chung Minh trả lời. “Nhanh vậy sao?” Đại Cường sửng sốt.
Đó là tử sĩ, chết còn không sợ, anh ta không hiểu được. Cục tình báo làm sao mà hỏi ra được, cũng rất tò mò.
Dù Đại Cường là người chính trực, cũng không ngốc, biết chuyện này không thể tùy tiện hỏi nên đã nén lại sự tò mò của mình, không dò hỏi quá trình mà chỉ hỏi về kết quả tra hỏi.
“Kẻ địch nói thế nào? Nhà nào phái hẳn tới đây?”
“Tên này trước đây là người trong phủ Tấn vương, bây giờ lại bị Tấn vương phái tới tiểu đội ám sát!” Tổ trưởng trả lời.
“Tấn vương đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413623/chuong-3133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.