Chương trước
Chương sau
“Thuỷ Oa ca ca, sao vậy ạ?"

Tâm trạng của Thẩm Tú Tú đều bị Thuỷ Oa cắt ngang.

"Bên trong hình như có người,' Thuỷ Oa kéo Thẩm Tú Tú lui về sau mấy bước: "Mới vừa rồi dường như huynh nghe được tiếng ho khan!"

"Làm sao có thể, nhà muội không có người khác!" Đôi mắt Thẩm Tú Tú đỏ hoe nói: "Thuỷ Oa huynh có nghe lầm hay không?" "Ta không nghe lầm đâu, ta đã nghe được có người ho khan thật mà!"

Thuỷ Oa kéo Thẩm Tú Tú đi vòng ra sân sau, đợi một lúc, quả nhiên có tiếng bước chân từ trong sân truyền đến.



Mặc dù người đi cố tình bước đi thật nhẹ nhàng, nhưng hai người vẫn có thể nghe thấy.

'Thẩm Tú Tú theo bản năng muốn hét lên, lại bị Thuỷ Oa kịp thời che miệng kéo sang một bên, sau khi xác nhận ở chỗ này nói chuyện người trong viện không thể nào nghe được, Thuỷ Oa mới buông bàn tay ra.

"Thuỷ Oa huynh, có trộm vào nhà muội!"





Thẩm Tú Tú gấp đến độ giậm chân: "Huynh mau buông muội ra, muội phải đi đuổi tên trộm này đi!"

"Ta biết huynh biết!"

Thuỷ Oa ôm chặt lấy Thẩm Tú Tú: "Chúng ta đều là con nít, không đuổi được tên trộm, nếu là chọc giận tên trộm, hai ta sẽ bị giết chết!"

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Thẩm Tú Tú vội hỏi. "Đương nhiên là đi tìm cứu binh!"

"Đúng, đi tìm cứu binhl"

Thẩm Tú Tú quay đầu liền chạy ra bên ngoài. Thuỷ Oa đuổi theo phía sau.

Hai người mới chạy ra ngõ hẻm không xa, đúng lúc thấy một đội thuỷ quân tuần tra.

Thuỷ Oa và Thẩm Tú Tú là là hai người lính trẻ nhất kể từ khi thành lập thuỷ quân, hầu hết người trong thuỷ quân đều biết họ, đội trưởng đội tuần tra cũng lập tức nhận ra.

"Thuỷ Oa, Tú Tú, các ngươi chạy tới đây làm gì?"

Đội trưởng đội tuần tra hét lên từ phía xa.

Những người lính thuỷ quân khác cũng nghĩ rằng họ đang chạy vòng quanh chơi, cũng bắt đầu cười.

"Mọi người nhanh tới nhà ta, có trộm vào nhà ta!" Thẩm Tú Tú vội vàng nói.

Sắc mặt tất cả mọi người trong đội tuần tra đều thay đổi.

Bọn họ đều biết, nhà họ Thẩm có thể đã bị đột nhập.

"Là người nào?" Đội trưởng hỏi.

"Không biết, chúng ta chỉ nghe được trong sân có tiếng ho khan và tiếng bước chân, Thuỷ Oa huynh sợ sẽ kinh động tới tên trộm, không dám mở cửa đi xem." Thẩm Tú Tú trả lời.

"Thuỷ Oa làm đúng!"

Đội trưởng khen ngợi Thuỷ Oa một tiếng, sau đó nói: "Các ngươi ở chỗ này chờ, Lão Quỷ, A Lượng hai người ở lại bảo vệ họ, những người khác đi cùng ta!"

Hôm nay trấn Ngư Khê đầy ắp người, phòng ở thì thiếu nghiêm trọng.

Toàn bộ trấn trên chỉ có một nhà Thẩm Tú Tú không có người ở, cũng không cho thuê, đội tuần tra đã sớm biết vị trí nhà cô bé.

Họ để lại hai người bảo vệ Thuỷ Oa và Thẩm Tú Tú, sau đó dẫn những người khác chạy thẳng tới nhà họ Thẩm.

Đến cửa nhà, đội tuần tra không phá cửa luôn, mà phân ra bao vây nhà họ Thẩm, sau đó mới chuẩn bị phá cửa.

Thẩm Tú Tú và Thuỷ Oa cũng đi theo, thấy đội tuần tra một bộ như sắp phá cửa, nhất thời gấp gáp.

"Mọi người chớ phá cửa, ta có chìa khóa!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.