Chương trước
Chương sau
Cả năm nay mọi người gần như chưa uống rượu, ba li rượu trái cây xuống bụng, mặt không ít người đã đỏ ửng.

Thậm chí có người chạy qua ôm bả vai của Kim Phi, xưng huynh gọi đệ.

Thiết Thế Hâm không hài lòng lắm khi thấy Kim Phi chạy sang bàn khác, thấy cảnh này càng giận hơn.

Ông ta vừa định tiến lên nhắc nhở, lại bị Cửu công chúa dừng ánh mắt ngăn cản.

Mặc dù Kim Phi chưa từng than phiền, nhưng Cửu công chúa có thể cảm nhận được, gần đây áp lực của Kim Phi rất lớn, khó lắm y mới vui vẻ được một lần, không thể để Thiết Thế Hâm đi phá hỏng hứng thú của Kim Phi được.



Hơn nữa, Cửu công chúa thấy, Kim Phi các nhân viên hộ tống tụ tập lại, có thể kéo tình cảm của Kim Phi và nhân viên hộ tống lại gân nhau hơn.

Về phần uy tín, uy tín của Kim Phi đã là người mà không ai có thể lay chuyển được rồi.

Nghĩ tới những cái này, sau khi Cửu công chúa ngăn Thiết Thế Hâm, lại bảo Châu Nhi đưa thêm vài hũ rượu đến bàn đám người Kim Phi.





Kim Phi thấy thế, dứt khoát đề nghị xếp bàn của các nhân viên hộ tống lại với nhau.

Các nhân viên hộ tống thấy thế càng vui vẻ, không khí cũng trở nên náo nhiệt hơn.

Tới Thiết Chùy luôn tận tâm cũng không nhịn được, phái người đi gọi phó đội trưởng tới, mình cũng gia nhập vào đại quân uống rượu.

Kim Phi cũng rất hưng phấn, nhưng y luôn nhớ bài học lúc đầu, lần này không uống quá nhiều, lúc người khác tới mời rượu, y chỉ nhấp một ngụm tượng trưng rồi để xuống.

Mặc dù các nhân viên hộ tống la hét bào Kim Phi không thoải mái, nhưng không ai dám trút rượu cho y.

Cửu công chúa thấy Kim Phi và các nhân viên hộ tống uống vui vẻ, chỉ tùy tiện ăn một ít rồi đi về.

Các quan văn đã sớm ghét các nhân viên hộ tống ồn ào, Cửu công chúa vừa dẫn đầu đi mất, các quan văn cũng lần lượt rời khỏi.

Trong nhà ăn chỉ còn nhân viên hộ tống uống rượu ồn ào. Uống đến cuối, gần như các nhân viên hộ tống đều say, tới cả Trương Lương cũng gục xuống bàn, chỉ có Kim Phi và huynh đệ Khánh Hoài, Khánh Hâm Nghiêu là còn tỉnh táo.

Khánh Hoài không bao giờ uống rượu, vì tới làng Tây Hà, Khánh Hâm Nghiêu sợ để lại ấn tượng xấu cho Kim Phi, nên chưa từng thả lỏng.

Kim Phi không thích người khác miễn cưỡng mình, cũng không thích miễn cưỡng người khác, nên cũng không ép rượu.

Bữa rượu này kéo dài mãi tới nửa đêm mới giải tán.

Mặc dù mỗi lần Kim Phi đều chỉ nhấp một ngụm, nhưng tới khi giải tán, đầu cũng hơi choáng rồi, sau khi quay về thì lôi kéo Cửu công chúa càn quấy một trận, rồi nặng nề ngủ mất.

Thời gian gần đây, Kim Phi chưa bao giờ ngủ ngon, bây giờ số hiệu Thái Bình đã bắt đầu đi xa, cuối cùng Kim Phi cũng giải quyết xong nỗi lòng lớn nhất trước mắt, y ngủ cực kì say giấc, ngủ mãi tới nửa sáng ngày hôm sau mới dậy.

Vừa mở mắt đã thấy Cửu công chúa ngồi ở chiếc bàn bên cửa sổ xem bản sớ, nghe thấy tiếng Kim Phi vén chăn, Cửu công chúa quay đầu qua.

'Thấy Kim Phi tỉnh rồi, bưng ly trà trên bàn đi tới: “Đau đầu không?” “Không đau, tối qua không uống gì.”

Kim Phi nhận tách trà súc miệng, sau đó giơ ly trà lên, uống một hơi hết sạch phần nước còn lại.

Y đưa ly cho Cửu công chúa, lại nhìn ánh mặt trời chiếu vào: “Không còn sớm nữa, sao không gọi ta dậy?”

“Khó khăn lắm chàng mới ngủ ngon, dù sao hôm nay cũng phải về sớm, không gấp.” Cửu công chúa cười nhận tách trà, lại đi rót cho Kim Phi một ly trà nóng.

“Có lòng rồi.” Kim Phi vươn vai một cái.

Lúc doanh trại nhân viên hộ tống huấn luyện sớm đều sẽ hô khẩu hiệu, nhưng sáng nay y lại không bị khẩu hiệu đánh thức, cho thấy Cửu công chúa đã cho người hủy bỏ buổi huấn luyện sớm hôm nay, hoặc hủy bỏ khẩu hiệu huấn luyện sớm.

“Chúng ta đợi chút nữa rồi về, hay ăn trưa xong mới đi?” Kim Phi vừa mặc đồ vừa hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.