Chương trước
Chương sau
Hôm nay Kim Phi vừa trở lại, cũng là lần đầu tiên thấy quyển sổ nhỏ nên cũng lật ra xem.

Trước đây khi trò chuyện với Cửu công chúa, Kim Phi đã từng nói tới khái niệm lập kế hoạch năm năm. Bây giờ cuốn sổ nhỏ này đã tái hiện lại dựa trên miêu tả của Kim Phi, chẳng qua đây không phải là kế hoạch năm năm mà là kế hoạch cho mấy tháng tới trong năm nay.

Cuốn sổ nhỏ tập trung nhắm vào tất cả các tầng lớp để đưa ra các mục tiêu phải hoàn thành trong năm nay, đơn giản, rõ ràng, nhìn một cái là có thể hiểu được, trong chốc lát Kim Phi đã xem xong rồi.

Có thể thấy, Viện Khu Mật đã mất rất nhiều công sức để suy nghĩ ra kế hoạch này, đồng thời cũng điều tra kỹ càng về hiện trạng và tình huống phát triển của các ngành sản xuất, mục tiêu được đặt ra cũng không xa vời thực tế, nếu tất cả các ngành được thực hiện nghiêm túc thì đều có thể hoàn thành vào cuối năm nay.

Lâu nay tiêu cục và quân Trấn Viễn đã thúc đẩy các lớp xóa mù chữ, biết chữ cũng đã thành một điều kiện tiên quyết để được thăng chức.



Nếu không biết chữ thì cả đội trưởng cũng không đảm đương nổi.

Mặc dù những võ tướng ngồi ở đây đều có xuất thân là chân đất, nhưng viết thư hay đọc báo đều không có vấn đề gì.

Mặc dù họ không đọc nhanh như nhóm quan văn nhưng ngay sau khi các quan văn để xuống, thì các tướng lĩnh cũng đã đọc gần xong và cũng có một số hiểu biết cơ bản về nội dung trong cuốn sổ nhỏ.





Sau khi mọi người đọc xong, Cửu công chúa mới mở miệng nói: “Để trẫm nói về các công việc trong sáu tháng cuối năm.”

Mọi người vừa nghe đều thẳng sống lưng nhìn Cửu công chúa. Cửu Công chúa vẫn bình tĩnh mở quyển sổ nhỏ ra, bắt đầu giải thích từng thứ một hơn nữa mỗi lần giải thích một thứ cô ấy sẽ chỉ định người phụ trách phần nội dung này, và phụ trách thúc đẩy tiến độ của nội dung.

Như vậy, trong quá trình đánh giá cuối năm đều tìm được người chịu trách nhiệm cho từng hạng mục, tránh đổ lỗi lẫn nhau do trách nhiệm không rõ ràng.

Sau khi Cửu công chúa lên ngôi, đây là lần đầu tiên mọi người tụ tập đông đủ như vậy, đây cũng được coi là cuộc họp đại biểu đầu tiên của chế độ Xuyên Thục.

Kiếp trước Kim Phi không có cơ hội tham gia vào những cuộc họp ở cấp bậc này, nhưng trường học và đơn vị công tác sẽ yêu cầu họ xem TV để tìm hiểu tỉnh thần của cuộc họp.

Mỗi lần như vậy Kim Phi đều cảm thấy mơ màng buồn ngủ, nhưng lần này y lại tràn đầy tinh thần và chăm chú lắng nghe.

Bởi vì kiếp trước y chỉ là một người ngoài cuộc có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng lần này y lại là người tham dự cuộc họp thậm chí còn là người hoạch định chính sách. Nên cảm giác tham dự và có thành tựu lập tức dâng lên, y còn lắng nghe rất chăm chú, có đôi khi còn bổ sung thêm một hai câu.

Cuộc họp này cứ kéo dài đến giữa trưa mới tạm thời kết thúc, ăn bữa cơm trưa xong thì buổi chiều lại tiếp tục, dù sao thì nhiều quan văn ở đây đều đã lớn tuổi nên phải cho họ nghỉ ngơi một lúc.

Khi Kim Phi ra khỏi phòng họp đã thấy Thiết Chùy đợi mình ở cửa: "Tiên sinh, cướp biển nước ngoài đã được đưa đến, ngài có muốn gặp không?”

Kim Phi có hơi đói bụng vốn đang định đi ăn cơm, lại nghe nói cướp biển nước ngoài tới gật đầu nói: "Đưa bọn họ tới thư phòng gặp ta."

Thấy Cửu công chúa không rời đi y hỏi: "Nàng không đi ăn cơm sao?” “Ta cũng đi xem, lát nữa rồi ăn sau.”

“Cũng được, Kim Phi gật đầu rồi đi với Cửu công chúa tới thư phòng. Tới thư phòng, Thiết Chùy đã dẫn cướp biển nước ngoài đến chờ sẵn.

Hai tên cướp biển nước ngoài đều là người da trắng nhưng bây giờ lại vừa gầy vừa đen, cũng không biết là do phơi nắng hay do đào than chưa rửa sạch.

'Thấy Kim Phi và Cửu công chúa đến, bọn họ vội quỳ xuống đất hô lên: "Kính chào Kim tiên sinh!"

"Chà, các người đã học được tiếng của Đại Khang ư?" Kim Phi hơi ngạc nhiên.

"Ở Hắc Thủy Câu được mấy tháng, hàng ngày đều ở cạnh người Đại Khang, nên đã dần học được tiếng của Đại Khang nhưng vẫn chưa nói tốt lắm." Cướp biển nước ngoài cao lớn lắp bắp nói.

"Khả năng học tập của các ngươi khá mạnh đấy."

Những gì hai người vừa nói đều là tiếng Đại Khang hơn nữa còn đậm giọng địa phương của Xuyên Thục, nhưng vẫn có chút khác biệt với ngôn ngữ địa phương của Xuyên Thục, có vẻ hơi giống tiếng phổ thông ở kiếp trước, nghe hơi lạ nhưng vẫn có thể hiểu được.

Kim Phi vốn không muốn tiết lộ mình biết tiếng Anh, trước đó còn đang suy nghĩ làm sao để giao tiếp với mấy tên cướp biển nước ngoài. Ai ngờ, bây giờ cướp biển nước ngoài đã học được tiếng Đại Khang vậy thì cũng bớt việc cho y.

"Cảm tạ Kim tiên sinh đã khen ngợi!" Tên cướp biển nước ngoài cao †o nói: "Sau này chúng ta nhất định sẽ chăm chỉ học tập, tích cực cải thiện phấn đấu để làm lại cuộc đời!"

Đây là câu nói mà lính cai ngục sẽ dạy bọn họ mỗi ngày trong lúc lao động cải tạo ở Hắc Thủy Câu.

“Các ngươi muốn làm lại cuộc đời, vậy bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội.” Kim Phi nói, chợt nhớ tới một vấn đề: "Sao các ngươi lại biết ta?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.