Cửu công chúa ngồi thẳng lưng, gật đầu chào đám người Kim Bằng: “Các ngươi cứ nghỉ ngơi ở bến tàu trước, cần gì thì cứ tìm người phụ trách bến tàu là được!”
Nhóm người Kim Bằng phải đi đại lục mới xa nghìn dặm để tìm kiếm hạt giống tốt, đây là con đường chưa có ai từng đi, bọn họ đang dùng sinh mệnh của mình đánh đổi.
Cho nên trước khi Kim Phi trở về, Thiết Thế Hâm đã sai người chuẩn bị vật tư sung túc cho số hiệu Thái Bình, thậm chí còn điều các cô nương của vài thanh lâu từ các nơi như Quảng Nguyên đến đây
Tuy Kim Phi mở rộng lệnh thả gia nô, nhưng tình trạng nữ nhiều nam ít ở Đại Khang là tình huống khách quan rồi, một vài cô nương thanh lâu bị bán vào từ nhỏ, trừ việc hầu hạ người khác thì các cô gái đó không biết làm gì khác, giờ nếu bắt buộc đuổi bọn họ ra khỏi thanh lâu thì rất có thể họ sẽ chết đói đầu đường.
Không còn cách nào khác, Kim Phi đành phải tạm thời cho phép thanh lâu tồn tại, đợi sau này quy mô công nghiệp phát triển lên, các loại hình nhà xưởng ngày càng nhiều, có đủ vị trí để sắp xếp các cô nương này, y còn cần nghĩ biện pháp từng bước giảm số lượng thanh lâu.
Số hiệu Thái Bình lần này không biết phải lênh đênh trên biển mất bao lâu, mà thủy thủ trên thuyền chủ yếu là thủy quân, tất cả đều là nam.
Trong số các nhân viên hộ tống phụ trách phi thuyền và ca nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413558/chuong-3068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.