Chương trước
Chương sau
“Thiên Tầm, sao tỷ lại mua đồ như vậy?”

Đi ra khỏi chỉ nhánh thương hội, Đường Tiểu Bắc nhìn bao to bao nhỏ trong tay thân vệ của Bắc Thiên Tâm, không nhịn được phải phàn nàn: “Mua cái gì thế?”

“Cũng không có gì, là mấy thứ đồ chơi ăn vặt không có ở chỗ Xuyên Thục chúng ta thôi.”

Bắc Thiên Tâm cười đáp: “Mấy đưa Linh Nhi, A Xuân, Tiểu Nga, Đậu Đậu đều chưa từng tới Đông Hải, khó lắm ta mới tới Đông Hải một chuyến, đương nhiên phải mang hộ chút đặc sản về cho họ rồi.”



Linh Nhi là em gái của chị em mà lúc đầu cô ấy kết nghĩa ở Giang Nam, sau khi chị em kết nghĩa bị thổ phỉ hại chết, Bắc Thiên Tâm đưa Linh Nhi về Xuyên Thục, nuôi nấng như em gái mình.

Quan Hạ Nhi biết Bắc Thiên Tầm là cao thủ, muốn để cô ấy bảo vệ Kim Phi, vì lôi kéo cô ấy, đã cho em gái mình là Tiểu Nga đi chơi cùng Linh Nhi.

Hai cô bé nhỏ có tuổi tác tương đương, chẳng mấy chốc đã thành bạn tốt.





Sau này Kim Phi lại thu thêm học trò nhỏ nhất là A Xuân ở Trung Nguyên, băng nhóm hai người đã thành tổ ba người.

Về sau nữa hai huynh muội Lý Địch và Lý Đậu Đậu tới Xuyên Thục, thành viên của băng đảng nhỏ lại tăng thêm một người.

Bắc Thiên Tâm luôn ân hận vì lúc đầu không dạy bản lĩnh cho tỷ muội kết nghĩa, khiến cô ấy gặp phải thổ phí mà không có tí sức chống cự nào, cho nên sau khi tới Xuyên Thục, lúc có thời gian là sẽ gọi Linh Nhi đi luyện võ thuật.

Tiểu Nga, A Xuân, Lí Đậu Đậu là thành viên của băng nhóm, tất nhiên cũng bị gọi đi.

Lúc Bắc Thiên Tâm không ở Xuyên Thục hoặc quá bận, thì để một nhân viên hộ tống nữ cố ý phụ trách huấn luyện cho mấy đứa.

Luyện một thời gian dài như vậy, không nói tới chuyện bản lĩnh của bốn bé gái cao bao nhiêu, nhưng trong số những người cùng lứa thì không có ai là đối thủ cả.

Cộng thêm thân phận của bốn nhóc không bình thường, nên bốn nhóc đã thành vua trẻ con trong làng rồi.

Nhưng phàm là con chó nào xuất hiện trong làng bị trói lên cây, hay lông trên cánh gà bị nhổ sách, hoặc mấy chuyện như vậy, đi tìm bốn nhóc này chắc chắn không sai.

Cho dù không phải bốn nhóc làm, cũng là tiểu đệ dưới tay bốn nhóc này làm.

Vì Lý Đậu Đậu từng ở Đảng Hạng, vốn có bệnh tự kỉ nhẹ, nhưng ở lâu với Tiểu Nga, A Xuân, Linh Nhi, bây giờ cũng đã vào nha trèo cây đào tổ chim, cái gì cũng làm rồi.

Mặc dù tuổi của con bé là đứa lớn nhất trong bốn nhóc, nhưng vì gia nhập muộn, thời gian được huấn luyện ngắn, nên bản lĩnh cũng kém nhất.

Hai tháng gần đây, cánh tay đã bị trật khớp hai lần rồi, cổ chân thì không biết đã sái mấy lượt.

Tuổi Lý Địch còn trẻ, đang chiến đấu ở Hi Châu một mình tiến tới doanh trại Đảng Hạng đàm phán với Lý Lăng Duệ, lập được công lớn, bây giờ lại dẫn đội tiến về chỗ Thổ Phiên hung ác nham hiểm.

Lý Đậu Đậu là người thân duy nhất của Lý Địch, Quan Hạ Nhi và Bắc Thiên Tâm lại biết cô bé từng ở Đảng Hạng, nên khó tránh khỏi càng khoan dung với Lý Đậu Đậu hơn.

Thế nên mỗi lần Lý Đậu Đậu bị thương, Tiểu Nga và Linh Nhi luôn khó tránh cảnh bị giáo huấn.

Lý Đậu Đậu khó khăn lắm mới có bạn, cũng rất để ý tới tình bạn này, nên mỗi lần Tiểu Nga và Linh Nhi bị giáo huấn, cô bé và A Xuân đều sẽ chạy đi tìm Quan Hạ Nhi và Bắc Thiên Tâm để van xin.

Tình cảm của bốn bé con cũng ngày càng tốt.

Bình thường dù Bắc Thiên Tâm huấn luyện các bé rất nghiêm khắc. Nhưng trong lòng cũng rất thương bốn bé, mỗi lần thấy cái gì ngon, chơi vui, cũng đều sẽ đưa về cho các bé một ít.

Lần này tới Đông Hải, tất nhiên cũng không quên.

Không chỉ là những đồ mới mua này, trong phòng Bắc Thiên Tâm, đã gom rất nhiều vỏ ốc đẹp, đều là những thứ bình thường cô ấy đi dạo bên biển nhặt được, chuẩn bị đưa về cho bốn nhóc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.