Chương trước
Chương sau
Khánh Mộ Lam rất chú ý đến nhiệm vụ được Kim Phi giao. cho cô ấy, kể từ khi Kim Phi chọn ao An Gia làm địa điểm xưởng cá muối, Khánh Mộ Lam cũng không quan tâm đến mùi hôi thối của xưởng, và dường như ngày này cũng ở chỗ này.

Thời gian dài, thứ mùi này cũng bám vào trên quần áo của cô ấy, tắm rửa cũng không sạch được, thỉnh thoảng cô ấy về xưởng đóng thuyền, có một số công nhân xưởng đóng thuyền không hiểu chuyện sẽ bịt mũi từ xa khi nhìn thấy cô ấy.

Dù vậy, điều đó cũng không làm giảm đi sự nhiệt tình trong công việc của Khánh Mộ Lam, cô ấy vẫn làm hết bổn phận như trước.

Việc xây dựng xưởng cá muối là quyết định tạm thời của Kim Phi, thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, vì làm gấp rút nên Khánh Mộ Lam thường bận rộn đến nửa đêm.



Lựa chọn vị trí xưởng cá muối, vị trí quy trình trong các xưởng, tuyển dụng công nhân.....

Dường như tất cả các công việc cô ấy đều hỏi qua, suốt ngày ở trong xưởng để theo dõi, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi cô ấy đã gầy đi rất nhiều, Quan Hạ Nhi không thể nhìn nổi nữa, có đến khuyên cô ấy mấy lần, bảo Khánh Mộ Lam chú ý đến sức khỏe, nhưng Khánh Mộ Lam cũng không nghe, vẫn làm theo ý mình.





Cũng may, hàm lượng kỹ thuật ướp cá mặn cũng không cao, yêu cầu xây dựng nhà xưởng cũng không cao, dưới sự lãnh đạo của Khánh Mộ Lam, hiện tại xưởng cá muối đã bước đầu đi vào nề nếp.

Mặc dù đại đa số công nhân bây giờ vẫn chưa có ký túc xá, chỉ có thể sống trong những căn nhà lá tạm bợ, mặc dù nhà xưởng và kho đều rất đơn sơ, nhưng cả Khánh Mộ Lam và công nhân xưởng cá muối đều tràn đầy niềm tin vào tương lai.

Các công nhân đều là người từng trải qua gian khổ, mong muốn lớn nhất của họ khi đến Đông Hải chính là có miếng cơm ăn, bây giờ không chỉ có cơm ăn còn có thể kiếm được tiền, bọn họ đã vô. cùng cảm kích rồi.

Còn ký túc xá, nhà xưởng và nhà kho, vừa làm gấp vừa xây dựng thôi.

Là người phụ trách xưởng đóng thuyền, Khánh Mộ Lam đã biết công chúa Lộ Khiết đến thăm quan xưởng cá muối trước rồi, nhưng cô ấy vẫn luôn không thích xã giao, thái độ của Kim Phi với công chúa Lộ Khiết tạm thời không rõ, nên Khánh Mộ Lam giả vờ không biết, cũng không lộ diện.

Kết cuối cuối cùng vẫn là không thể tránh thoát được, đã gặp nhau ở trước cửa lớn.

Lần trước hai người gặp mặt, là ở thành Du Quan, công chúa Lộ Khiết và Kim Phi đàm phán với nhau.

Lúc đó, Khánh Mộ Lam là người dự thính ở bên cạnh, vẫn luôn không nói gì, công chúa Lộ Khiết có thể không nhớ cô ấy.

Khánh Mộ Lam đang suy nghĩ có nên chào hỏi không, hay là vẫn giả vờ không nhìn thấy tiếp tục đi về phía trước, đã nhìn thấy công chúa Lộ Khiết đi vê phía mình, mỉm cười hành lễ: "Khánh cô nương, lại gặp mặt rồi!"

Người ta đã chủ động hành lễ, Khánh Mộ Lam cũng chắp tay hành lễ lại: "Trí nhớ của điện hạ thật tốt."

"Khánh cô nương nữ anh hùng không thua kém đấng mày. râu, ta vẫn luôn ngưỡng mộ, đương nhiên sẽ nhớ cô nương!"

Công chúa Lộ Khiết mỉm cười khen ngợi: "Ta nghe Giang cô nương nói, nhà xưởng này không lâu trước đây vẫn là bãi đất hoang, nhưng bây giờ dưới sự lãnh đạo của Khánh cô nương, vậy mà đã biến thành một nhà xưởng thịnh vượng, thật là quá lợi hại mà, Lộ Khiết rất bội phục!"

Chuyện Khánh Mộ Lam tự hào nhất bây giờ chính là xưởng đóng thuyền và xưởng cá, nghe công chúa Lộ Khiết khen ngợi, cô ấy cũng không khỏi vui vẻ, mỉm cười hỏi: "Điện hạ, đang chuẩn bị đi về sao?"

"Không phải vậy." Công chúa Lộ Khiết lắc đầu: "Nghe nói đội đánh bắt đánh được Hải, ta chưa từng nhìn thấy, muốn đi xem thử. Khánh cô nương, cô cũng đi xem Hải sao?"

"Đúng vậy!" Khánh Mộ Lam gật đầu.

"Vậy chúng ta cùng đi đi?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.