Chương trước
Chương sau
“Được!” Kim Phi gật đầu, xem như phê chuẩn yêu cầu của Khánh Mộ Lam.

Sau khi hai người tách ra, Khánh Mộ Lam lại đến ao An Gia khảo sát một lần, xác nhận nơi đây thực sự phù hợp làm xưởng sản xuất cá muối nên bắt đầu sắp xếp công việc tuyển dụng.

Nội loạn ở Trung Nguyên đã càng ngày càng nghiêm trọng, có một số quận không lớn như Kim Xuyên tồn tại nhiều thế lực đang giao chiến với nhau, hầu như khắp nơi đều trở nên hỗn loạn.

Người dân trở thành người bị hại lớn nhất, không những không được yên tâm làm ruộng mà còn luôn có nguy cơ bị các thế lực bắt đi lính, dùng làm bia đỡ đạn.

Trước kia việc bắt lính chỉ hạn ở nam giới, nhưng do quy mô nữ nhân viên hộ tống ngày càng lớn, sức ảnh hưởng của họ ngày càng mạnh mẽ, Trung Nguyên cũng bắt đầu bắt giữ phụ nữ trẻ.



“Ao An Gia cũng khá ổn, nhưng bờ biển lại quá nông,sau này nếu bắt được cá voi thì phải làm sao? Làm sao vận chuyển cá muối ra ngoài cũng là một vấn đề.”

Mấy trăm mét mặt biển bên ngoài ao An Gia rất nông, nói cách khác về sau nếu lại đánh bắt được cá voi, hoặc là Trấn Viễn số 2 số 3 tới đến vận chuyển hàng hóa thì chỉ có thể dừng ở mặt biển cách đó vài trăm mét.

Như vậy rất bất





“Không phải ngày nào cũng đánh bắt được. Còn việc ướp cá, tạm thời dùng thuyền đánh cá để chuyển đi, có đủ nhân lực rồi thì ta lại cho người dựng cầu tàu và nhà giàn trên mặt nước, đến lúc đó xử lý cá voi và dỡ hàng ngay trên đó là được.” Kim Phi nói.

“Tiên sinh có kế hoạch là được" Khánh Mộ Lam gật đầu, xin chỉ thị nói: “Vậy ra cho người đi tuyển thêm nhân công nhé?”

“Được!” Kim Phi gật đầu, xem như phê chuẩn yêu cầu của Khánh Mộ Lam.

Sau khi hai người tách ra, Khánh Mộ Lam lại đến ao An Gia khảo sát một lần, xác nhận nơi đây thực sự phù hợp làm xưởng sản xuất cá muối nên bắt đầu sắp xếp công việc tuyển dụng.

Nội loạn ở Trung Nguyên đã càng ngày càng nghiêm trọng, có một số quận không lớn như Kim Xuyên tồn tại nhiều thế lực đang giao chiến với nhau, hầu như khắp nơi đều trở nên hỗn loạn.

Người dân trở thành người bị hại lớn nhất, không những không được yên tâm làm ruộng mà còn luôn có nguy cơ bị các thế lực bắt đi lính, dùng làm bia đỡ đạn.

Trước kia việc bắt lính chỉ hạn ở nam giới, nhưng do quy mô nữ nhân viên hộ tống ngày càng lớn, sức ảnh hưởng của họ ngày càng mạnh mẽ, Trung Nguyên cũng bắt đầu bắt giữ phụ nữ trẻ.

Sau này, họ phát hiện ra rằng phụ nữ không chỉ có thể dùng làm bia đỡ đạn mà còn có thể dùng để phát tiết vào ban đêm nên hành vi bắt lính phụ nữ ngày càng phổ biến và điên rồ hơn.

Một số phụ nữ vì để bảo vệ mình, không thể không khởi nghĩa vũ trang, cầm vũ khí tranh đấu khắp nơi.

Tóm lại, gần như toàn bộ Trung Nguyên đều đang gặp khó khăn, Khánh Mộ Lam muốn tuyển người thật sự quá đơn giản.

Để ngăn chặn dòng người chạy nạn vào Đông Hải, khiến Đông Hải mất khống chế, Cửu công chúa xử lý nhà họ Vũ Văn xong thì phái người đi phong tỏa tuyến đường chính ở Đông Hải và Trung Nguyên, không cho phép dân chạy nạn trở về truyền tin kêu gọi người quen.

Dần dần, tất cả những người chạy nạn biết tin đều đã đến, số lượng người tị nạn ở Đông Hải đã được kiểm soát.

Khánh Mộ Lam hiện giờ chỉ cần đi tuyến phong tỏa phía tây kêu gọi, nói đến Đông Hải làm việc có cơm ăn thì ngay lập tức sẽ có vô số dân chạy nạn tranh nhau tới.

Nhưng Khánh Mộ Lam cũng không dám thái quá, cô ấy luôn kiểm soát tuyến phong tỏa, thông báo cho từng làng một.

Sắp xếp cho làng dân chạy nạn này xong thì sẽ đi thông báo cho làng tiếp theo.

Về phần Giang Nam, tình hình cũng tương tự, nhiều người ban đêm lén lên bè gỗ xuôi sông ra Đông Hải tìm đường sống.

Trước kia những người này phần lớn được sắp xếp đến bãi phơi rong biển của Tả Phi Phi, nhưng khi biết Khánh Mộ Lam thiếu người, Tả Phi Phi không tranh người với cô ấy nữa, gần như đều điều phối đến xưởng muối cá.

Có ưu thế số lượng, nhờ sự nỗ lực của vô số người chạy nạn, ao An Gia vốn đã im lìm hơn mười năm, nhanh chóng trở nên sống động trở lại, gần như thay đổi từng ngày.

Khi gia tộc họ An thịnh vượng nhất, cũng chưa từng náo. nhiệt như vậy bao giờ.

Khánh Mộ Lam bận rộn dựng xưởng muối cá ở ao An Gia, nhưng cũng không bỏ bê công tác ở xưởng đóng thuyền.

Cũng may công nhân ở xưởng đóng thuyền đã rất lành nghề và rất trân trọng công việc khó kiếm này, gần như không cần Khánh Mộ Lam phải lo lằng quá nhiều, sản lượng của toàn xưởng đóng thuyền không ngừng tăng lên.

Hiện giờ số lượng thuyền đánh cá neo đậu trên biển ngoài xưởng đóng thuyền số 3 đã lên tới nghìn chiếc.

Mỗi chiếc thuyền đánh cá tuy không lớn nhưng khi một ngàn chiếc thuyền đánh cá tụ tập lại thì vẫn dày đặc đến mức không thể nhìn thấy điểm cuối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.