“Phương án cứu trợ cộng đồng có thể cho dân chạy nạn có đủ lương thực ở quê nhà, đây có thể coi là giải pháp cơ bản cho vấn đề dân chạy nạn, nhưng giờ họ đã đến Đông Hải, †a nên làm gì với những dân chạy nạn säp đến đây?”
Tả Phi Phi nói: “Hiện giờ bãi phơi và bãi đóng gói, bãi thu hái đều đã đủ quân số, để bọn họ đi gieo trồng rong biển lại cần thêm thuyền đánh cá, bọn họ chắc chắn không có.
Những người này thì sao, chẳng lế chúng ta cứ nấu cháo. nuôi bọn họ sao?”
Tả Phi Phi nói, lại đưa chủ đề trở lại vấn đề ban đầu.
Đúng vậy, Phương án cứu trợ cộng đồng cho dù thi hành thuận lợi thì cũng cần một khoảng thời gian rất dài mới có thể nhìn thấy thành quả.
Nhưng dân chạy nạn đổ về Đông Hải, lại là vấn đề cần lập tức giải quyết.
“Về điểm này, ta có ý tưởng.”
Kim Phi nói: “Ta dự định xây dựng một xưởng đóng thuyền lớn hơn ở Đông Hải, thuê những người chạy nạn này đến làm việc trong xưởng đóng thuyền!”
“Dân chạy nạn đã đổ về, hiện giờ xây xưởng đóng thuyền cũng không kịp rồi?” Cửu công chúa nhíu mày nói.
“Xây dựng một xưởng đóng thuyền có thể sản xuất tàu chiến cỡ lớn chắc chắn đã muộn, nhưng việc xây dựng một xưởng đóng thuyền có thể sản xuất tàu đánh cá cỡ nhỏ chắc chăn không phải là vấn đề lớn” Kim Phi trả lời.
Làm thuyền đánh cá nhỏ không cần bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3413395/chuong-2905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.