Chương trước
Chương sau
Tần vương đã thống lĩnh đất Tân trong nhiều thập kỷ, là nhân vật lớn trong mắt vô số người, nhưng lúc này ông ta nhếch nhác, trông chẳng khác gì những nạn nhân chạy nạn.

Nhưng suy cho cùng ông ta cũng đã từng là vua đất Tần, cho dù có bị nhốt trong xe tù, Tân vương vẫn giữ thẳng sống lưng, để bản thân trông bớt khốn khổ.

Trên một chiếc xe tù khác xa xa, Trần An Tiệp có đạo hạnh kém hơn một chút.

Mặc dù miễn cưỡng vẫn còn đứng, nhưng cả người hắn không ngừng run rẩy, không biết là vì sợ hãi hay vì lạnh.

Quân Thục phụ trách áp giải mở chốt cửa xe tù, quát tháo: "Đi xuống!"



Nhìn thấy Tân vương và Trần An Tiệp đang lề mề chậm chạp, quân Thục phía sau trực tiếp cầm lấy thanh kiếm đen, dùng bao kiếm đẩy họ đi xuống.

Tân vương bò dậy từ dưới đất, ngẩng đầu nhìn xung quanh, đôi mắt ông ta khóa chặt Kim Phi.

Mặc dù ông ta chưa bao giờ gặp Kim Phi, nhưng những năm tháng ở triều đình không phải là vô ích, chỉ trong nháy mắt có thể nhận ra người nào là Kim Phi giữa đám đông.





"Ngươi chính là Kim Phi phải không?”

Tần vương nhìn Kim Phi nói: “Văn Nhi từ nhỏ đã là một đứa trẻ thông minh, ánh mắt rất tinh tường, lựa chọn chồng dáng vẻ đàng hoàng, khí chất hiên ngang!”

Sau khi bị nhân viên hộ tống bắt được, Tân vương lập tức nghĩ cách tự cứu mình.

Việc chạy trốn chắc chăn là không thể nào, cho nên Tân vương chỉ có thể dựa vào miệng lưỡi của mình, để tranh giành cơ hội sống sót.

Dù Đảng Hạng xâm chiếm Đại Khang theo hướng nào, đều phải đi qua đất Tần, nhưng Tần vương chưa bao giờ ngăn cản dù chỉ một lần.

Tần vương có thể nói là tội nhân của Đại Khang, nhưng đã nhiều năm qua như vậy, Tân vương vẫn chưa bị trừng phạt.

Nguyên nhân chủ yếu là Tân vương rất giỏi suy đoán lòng người, biết nói chuyện để dỗ Trần Cát vui vẻ, cũng chịu chỉ tiền cho Trần Cát.

Cho nên Tân vương đã một mực chờ đợi Kim Phi đến gặp ông ta, cho dù là lấy cung ông ta cũng được.

Chỉ cần nhìn thấy Kim Phi, ông ta sẽ cố găng thuyết phục Kim Phi, tha cho ông ta một mạng.

Tân vương trên đường bị bắt, cũng đã nghĩ xong cớ, nhưng ai ngờ sau khi đến kênh Hoàng Đồng, Kim Phi căn bản không gặp ông ta, sai người nhốt ông ta vào phòng giam rồi mặc kệ.

Mãi đến sáng hôm nay, quân Thục đang canh gác mới đưa hai cha con Tần vương ra khỏi phòng giam, đưa vào xe tù.

Khi phát hiện được xe tù đưa họ đến nghĩa trang, Tân vương sợ hãi suýt tiểu ra quần.

May mắn thay, ông ta đã đạt được ước muốn gặp được Kim Phi.

Tuy nhiên Tân vương cũng không thể vừa ra tới đã bày tỏ sự chuẩn bị trước đó, mà quyết định lợi dụng mối quan hệ của mình với Cửu công chúa trước, cùng Kim Phi lôi kéo làm quen, chờ xem phản ứng của Kim Phi rồi nói tiếp.

Đáng tiếc Kim Phi không hề đáp lại lời ông ta, chỉ lạnh lùng liếc ông ta một cái.

Không biết là do bị lạnh, hay vì bị ánh mắt của Kim Phi làm cho sợ hãi, Tân vương không tự chủ được mà run rẩy một chút.

Ánh mắt vừa rồi Kim Phi nhìn ông ta, giống như nhìn một người chết vậy.

Sau đó ông ta nhìn thấy một số nhân viên hộ tống mang theo một chiếc máy chém, đặt nó ở trên đất trống phía trước vách đá.

Mặt Tần vương đột nhiên trở nên tái nhợt!

Ông ta đoán được Kim Phi định làm gì!

"Kim Phi, bổn vương đến từ hoàng tộc Đại Khang, trưởng bối của Trần Văn Nhi, cũng là trưởng bối của ngài, ngài không thể đối xử với bổn vương như vậy!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.