Chương trước
Chương sau
Thật ra Bắc Thiên Tâm vốn dĩ không muốn trèo tường, nhưng khi đi ngang qua đình nhỏ, nghe thấy Kim Phi và Thiết Chùy đang đứng nói chuyện, vừa nói còn vừa cười ha ha, cô ấy quyết định trèo tường hù hai người họ.

Xưởng luyện gang và tứ hợp viện chỉ cách nhau một bức tường, nhưng đi qua cửa sao nhanh hơn trèo tường được?

“Tiểu Ngọc tìm ta làm gì?” Kim Phi hỏi.

“Hình như bên phía Tây Xuyên đã truyền tin tới.” Bắc Thiên Tâm đáp.

“Tiểu Ngọc nói sao?”



“Ta không biết, tỷ tỷ bảo ta tới tìm chàng thì ta tới thôi.”

Lúc Bắc Thiên Tâm cõng Kim Phi đi ngang qua tiền viện, Tả Phi Phi và đám nữ công nhân đang tập luyện trên bãi đất trống.

Thấy hai người như vậy, đám nữ công nhân đều cảm thấy bất ngờ.





“Tiên sinh, Thiên Tâm phu nhân, hai người đi dạo sao?” Tả Phi Phi còn vẫy tay chào hai người.

“Thả ta xuống!”

Sắc mặt Kim Phi tối sầm lại.

Thanh danh một thời của y đã bị hủy hoại trong tay Bắc Thiên Tâm.

Bắc Thiên Tâm cười mỉm, khom người để Kim Phi xuống.

Nhưng vẫn bị mấy người Quan Hạ Nhi và Cửu công chúa đứng trước cửa thư phòng thấy.

“Xem ra đối phó với tướng công phải nhờ Thiên Tâm ra tay mới được!” Đường Tiểu Bắc cười võ tay.

Mấy người Quan Hạ Nhi và Tiểu Ngọc cũng che miệng cười thầm.

Chỉ có Cửu công chúa là tỏ vẻ bất lực.

Từ nhỏ cô ấy đã được giáo dục ở trong cung đình, đối với Cửu công chúa, Bắc Thiên Tâm và Kim Phi đùa giỡn như vậy rất ảnh hưởng tới uy tín và hình tượng của Kim Phi.

Nhưng Cửu công chúa có thể nhìn ra vẻ mặt Kim Phi trầm xuống không phải vì tức giận, nên cô cũng không nói gì.

Ban đầu, Cửu công chúa đồng ý theo Kim Phi chẳng phải chỉ là vì thích sự dịu dàng của Kim Phi và bầu không khí của làng Tây Hà đó sao?

Dù sao Kim Phi cũng không muốn lên ngôi xưng đế, thích đùa thì cứ đùa thôi.

“Các nàng cứ chờ đó cho ta, xem ta xử lý các nàng thế nào?”

Kim Phi chỉ mấy người Quan Hạ Nhi, uy hiếp các cô.

Đáng tiếc, chiêu này hoàn toàn không có tác dụng với Đường Tiểu Bắc: “Ai xử lý ai thì chưa chắc đâu!”

“Khụ khụ.” Cửu công chúa ho nhẹ một tiếng, cắt ngang hai người: “Tiểu Ngọc, tiên sinh trở lại rồi, nói đi.”

Đến lúc làm chính sự nên Kim Phi cũng gác lại tâm trạng chơi đùa của mình, nhìn Tiểu Ngọc.

“Tiên sinh, Ngưu Bôn truyền tin từ Tây Xuyên về, nói Gada đã gửi thư hồi âm rồi.”

Tiểu Ngọc vừa đưa một tờ giấy cho Kim Phi.

Cách đây không lâu, Ngưu Bôn và Thấm Nhi cãi nhau, Quan Hạ Nhi phái Ngưu Bồn tới đỉnh Song Đà, sau khi đoạt lại bến tàu, Ngưu Bôn chịu trách nhiệm canh giữ bến tàu.

Khánh Mộ Lam mang thư tay của Kim Phi tới bến tàu, Ngưu Bôn dẫn người theo cô ấy tới Tây Xuyên đối kháng với Gada.

Giống như những gì Kim Phi nghĩ, khi nhân viên hộ tống tới tiếp viện cho Tây Xuyên, Gada đã sớm biết tin và chạy trốn.

Số lượng nhân viên hộ tống quá ít, lại không quen thuộc lãnh thổ của địch nên không dám tùy tiện truy kích nên đành phải dẫn người tiếp quản thành Tây Xuyên, thu dọn tàn cuộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.