Chương trước
Chương sau
Cả ngày có tấu chương đọc không hết, gần như tất cả tấu chương đều đang tìm hắn đòi tiền, đòi người.

Mà hắn muốn làm gì, các đại thần lại ngăn cản.

Triều đường còn chưa ổn định, bên ngoài cũng không yên bình.

Người Đảng Hạng cố ý hủy bỏ thỏa thuận, chắc chắn là muốn nhìn Khánh Hoài và Tứ hoàng tử đấu đá nhau, sau đó chúng ngồi không làm ngư ông đắc lợi.

Ngoài người Đảng Hạng, phía Bắc cũng không yên ổn.

Ban đầu Trương Lương đánh bại thành Du Quan, có mấy chục nghìn người Đông Man đến ngăn cản, kết quả bị Trương Lương đánh lui cho binh.

Nhưng mấy chục nghìn người Đông Man này đã không quay lại thành Du Quan mà tiến vào lãnh thổ Đại Khang, chuẩn bị quay lại cùng tấn công phía Nam Bắc với vua phương Bắc, giành lại thành Du Quan.



Lúc đó Trương Lương muốn nhanh chóng chiếm lĩnh thành Du Quan nên mặc kệ.



Trong kế hoạch của Trương Lương, việc chiếm thành Du Quan sẽ cắt đứt đường lui của nhóm người Đông Man này, chỉ cần Kim Phi phòng thủ ổn định chiến tuyến Hoàng Hà, đám người này chỉ là tôm tép, có thể bät bất cứ khi nào mà họ muốn.

Bây giờ Kim Phi bị tập kích, Trương Lương cũng không dám đưa quân vào thảo nguyên, nhóm người Đông Man này không có người quản lý, khoảng thời gian gần đây chúng thường xuyên gây náo loạn ở phương bắc.

Có thể nói hiện giờ Đại Khang thù trong giặc ngoài, hỗn loạn vô cùng.





Tứ hoàng tử đã liên tục làm việc suốt mười mấy ngày ở Ngự Thư Phòng, ngày nào cũng chỉ ngủ ba bốn tiếng, mệt sắp chết nhưng việc cần làm thì ngày càng nhiều.

Hản không khỏi nhớ đến thời gian làm hoàng tử.

Lúc đó công việc mỗi ngày của hẳn là dự tiệc ngắm cảnh với đám công tử quyền quý để tăng thêm tình cảm.

Vì muốn nịnh nọt hắn, các công tử quyền quý lúc nào cũng nghĩ cách tặng tiền, tặng người đẹp cho hẳn.

Những ngày tháng đó sung sướng hơn bây giờ rất nhiều.

Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận, hắn đã giết Trần Cát, có hối hận cũng không có tác dụng.

'Tứ hoàng tử buộc mình phải bình tĩnh lại, xoa trán nói: “Nói với Trương Văn Phúc, chỉ cần ông ta ngăn được quân Thiết Lâm nửa tháng, trẫm sẽ phong cho con trai thứ ba của ông ta làm quận trưởng Thanh Châu”.

“Bệ hạ, Trương Văn Phúc đã trở thành Thượng thư bộ Binh, con trai cả và con trai thứ của ông ta cũng nắm giữ những chức vụ quan trọng trong bộ Binh, nếu ngài phong con trai thứ ba của ông ta lên làm quận trưởng Thanh Châu, thế lực của nhà họ Trương sẽ lớn hơn”

Cữu cữu hắn vội khuyên can.

“Nhưng chuyện đã đến nước này, ngoài như thế còn cách nào khác sao?”

Tứ hoàng tử trợn mắt nhìn cữu cữu mình: “Nếu cữu cữu có cách gì thì cứ làm, nếu thành công, cữu cữu có thể tùy ý sắp xếp vị trí quận trưởng Thanh Châu, thế nào?”

Cuộc tranh giành quyền lực trong triều đường bây giờ rất nghiêm trọng, tất cả các quyền quý có thế lực đều đang ra sức. sắp xếp người của mình vào các vị trí khác nhau.

Quận trưởng Thanh Châu được xem là chức vị được xem trọng, Trương Văn Phúc đã nhiều lần nhắc với hản, Tứ hoàng tử đều không đồng ý.

Bởi vì hẳn biết rất rõ, thế lực của nhà họ Trương vốn đã rất mạnh, nếu giao vị trí quận trưởng Thanh Châu này cho ông ta, thế lực của nhà họ Trương sẽ mạnh hơn, cuối cùng thậm chí còn uy hiếp hoàng thất.

Tứ hoàng tử không phải không hiểu nhưng hẳn đã không có lựa chọn nữa rồi, đây là thứ duy nhất hắn có thể trao đổi với các đại thần.

“Thật sao?”, nghe thế cữu cữu hắn mừng rỡ. “Lời vua không đùa”, Tứ hoàng tử gật đầu.

“Vâng, vi thần sẽ nghĩ cách”, cữu cữu hắn lập tức đồng ý, sau đó chạy đi.

Tứ hoàng tử nhìn bóng lưng ông ta, ánh mắt hiện lên sát khí.

Miễn cưỡng giải quyết được áp lực mà Khánh Hoài đem đến, Tứ hoàng tử lại đưa mắt nhìn khu vực Xuyên Thục trên bản đồ.

So với quân Thiết Lâm và Đảng Hạng, điều làm Tứ hoàng tử đau đầu nhất vẫn là Xuyên Thục.

Theo kế hoạch của đám quyền quý, sau khi lên ngôi, khắp nơi đều sẽ cùng cố gắng tiêu diệt tiêu cục Trấn Viễn, phân chia thương hội Kim Xuyên.

Nhưng vì ngọc tỷ đã mất khiến kế hoạch thất bại, nhân viên hộ tống ở khắp nơi gần như đều thành công quay lại làng Tây Hà.

Đây là lực lượng đủ khiến Tử hoàng tử sợ hãi.

Huống gì Xuyên Thục còn có Khánh Hâm Nghiêu.

Nhà họ Khánh vốn dĩ là nhà võ, quân Khánh Gia trước giờ là một trong những quân đội mạnh nhất Đại Khang.

Sau trận chiến dốc Đại Mãng, tinh thần chiến đấu của quân Khánh Gia được nâng cao, lại được Kim Phi cung cấp vũ khí, càng như hổ mọc thêm cánh.

Nhà họ Khánh có mối quan hệ khá tốt với Kim Phi, bây giờ Cửu công chúa lại ở làng Tây Hà, hai bên lại càng thân thiết hơn.

Nếu có Cửu công chúa bắc cầu, Khánh Hâm Nghiêu hợp. tác với làng Tây Hà sẽ càng đáng sợ hơn.

“Cho dù phải trả cái giá thế nào cũng phải nhanh chóng giải quyết vấn đề khó này”.

Tứ hoàng tử đập mạnh lên bản đồ, nói: “Người đâu”.

“Bệ hạ!"

Thái giám đứng ngoài cửa vội cúi người bước vào.

“Cho truyền sứ giả Thổ Phiên đến gặp trẫm”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.