Kim Phi đáp: “Ở Xuyên Thục còn rất nhiều việc, ta không có quá nhiều thời gian để lãng phí ở đây đâu.”
Thấy Đại Lưu vẫn còn hơi do dự, y nói tiếp: “Bảo Khôi Cáp Tử mang theo ba khinh khí cầu, lại mang thêm hai lựu đạn nữa, sẽ không sao đâu.”
Năm ngoái khi nói chuyện phiếm với Trịnh Trì Viễn, đối phương đã từng nói, mấy năm trước thủy quân còn bắt được cướp biển phương tây.
Từ quá trình chiến đấu mà Trịnh Trì Viễn mô tả. Thuyền cướp biển của phương Tây không tiên tiến hơn Đại Khang là bao.
Mặc dù đã qua mấy năm, nhưng dựa theo quá trình phát triển thông thường, cho dù kỹ thuật đóng thuyền của đối phương có tiến bộ hơn nữa, cũng sẽ cách biệt không quá lớn.
Bằng không với tính cách cướp bóc thành quen của người phương tây, thì đã sớm đến tấn công Đại Khang rồi, cũng không suy đồi đến mức phải cấu kết với cướp biển Đại Khang.
Vì vậy Kim Phi không hề lo lắng cho sự an toàn của mình.
Đại Lưu thấy Kim Phi kiên trì như vậy, bèn gật đầu nói: “Vậy được, ta đi tìm Hồng công tử”
Thuyền mà bọn họ mang từ Xuyên Thục tới đều là những chiếc thuyền lớn thích hợp cho việc di chuyển trên sông, nhưng không thích hợp đi trên biển.
Hồng Đào Bình biết được Kim Phi sắp ra khơi, không nói hai lời lập tức đưa Đại Lưu đi tìm thuyền suốt đêm.
Mặc dù nhà họ Hồng không có thuyền, nhưng bọn họ đã mấy đời đóng thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411994/chuong-1504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.