Chương trước
Chương sau
Giờ đây ở đập Đô Giang, một ngôi làng đã được hình thành, điều kiện sống của đám người Ngụy Đại Đồng đã được cải thiện rất nhiều.

Lần đầu tiên Kim Phi đến đây, đội trưởng đội hộ tống đã nhường nhà riêng cho y. Lúc này, Ngụy Đại Đồng đã xây cho y một tòa viện dưới chân núi Ngọc Lũy.

Biết Kim Phi không phải là người thích sự xa xỉ, tòa viện do Ngụy Đại Đồng xây dựng không lớn lắm, có kích thước tương đương với tòa viện Kim Phi xây ở làng Tây Hà. Tuy nhiên, Ngụy Đại Đồng đã mời những người thợ lành nghề thiết kế và xây dựng, khiến toàn bộ tòa viện trông rất phong cách, bố cục rất hợp lý.

Đường Tiểu Bắc có việc phải giải quyết ở thành Tây Xuyên. Sau khi xem vụ nổ ngày hôm đó, cô ấy rời đập Đô Giang. Cửu công chúa đương nhiên hợp lý ở cùng Kim Phi trong nhà chính của tiểu viện.

Đêm đó, đám người Kim Phi, Ngụy Đại Đồng, Mãn Thương sau khi kết thúc cuộc họp trở về, Cửu công chúa đã đi ngủ, bên giường có hai cung nữ hoạt bát đang đứng.



Kim Phi nhìn chằm chằm hai cung nữ một lúc mới nhớ ra bọn họ từng đi theo Khánh phi.

Tuy nhiên, y cho răng họ được Khánh phi phái đến để chăm sóc Cửu công chúa nên cũng không nghĩ nhiều.

Thấy Kim Phi trở về, hai cung nữ đồng loạt cúi đầu hành lễ chào Kim Phi.





"Đại nhân, nước tắm đã sẵn sàng. Mời ngài đi tắm!"

Một cung nữ thì thầm.

"Được, ta biết rồi, các ngươi trở về đi."

Kim Phi gật đầu, đi đến phòng tắm bên cạnh phòng ngủ.

Nhưng hai cung nữ không rời đi, mà đi theo Kim Phi vào phòng tắm.

Một người đi đến bàn rót nước, người còn lại đi tới trước mặt Kim Phi.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đông À, Hạ Lạnh
2. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
3. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================

"Nô tỳ xin phục vụ đại nhân thay quần áo!" Vừa nói cô ấy vừa định cởi quần áo của Kim Phi.

Kim Phi cảm thấy mình chưa đến mức cần người hầu hạ thay quần áo, vì vậy xua tay nói: 'Không cần, ta tự thay là được, các ngươi có thể trở về nghỉ ngơi."

Không ngờ vừa dứt lời, cung nữ quỳ xuống trước mặt y. Người đang bưng nước cũng như vậy. Thấy vậy, Kim Phi không khỏi thở dài.

Sau khi đến Đại Khang, y đã nhìn thấy những cảnh tượng tương tự quá nhiều lần.

Hai cung nữ này từ nhỏ chắc hẳn đã được gửi đến một nơi đặc biệt để huấn luyện. Để khiến họ ngoan ngoãn, có thể nói lão ma ma chịu trách nhiệm huấn luyện họ đã phải mất rất nhiều công sức, bắt họ phải chịu nhiều hình thức dạy dỗ khác nhau khiến họ trở thành nô lệ.

Vì lẽ đó, rất nhiều cung nữ và nô bộc trong lòng đều mang theo dấu vết nô lệ. Lúc này, cho dù Kim Phi có bảo bọn họ liếm giày, chắc hai cung nữ cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo.

Cung nữ ôm trà quỳ trên mặt đất, giơ chén trà cao quá đầu, nhưng trà trong chén thậm chí không hề lắc lư, chứng tỏ đã trải qua quá trình huấn luyện nghiêm ngặt trong thời gian dài.

Kim Phi có thể tưởng tượng được những cung nữ này đã phải chịu đựng bao nhiêu gian khổ và ngược đãi.

Đây cũng là lý do vì sao Kim Phi kiên quyết thực hiện lệnh thả gia nô.

Trên thực tế, y đã lên đến tầng lớp quý tộc và việc tiếp tục chính sách chiếm hữu nô lệ sẽ có lợi hơn cho y.

Kim Phi cũng biết mình là một người bình thường, thích tận hưởng cuộc sống và muốn sống những ngày tốt đẹp hơn.

Nhưng y không phải một kẻ biến thái, y sẵn sàng tiêu tiền để tận hưởng cuộc sống nhưng không thể chấp nhận chế độ nô lệ.

Y nhận lấy tách trà từ tay cung nữ, lại nói: "Đứng dậy nói chuyện!"

Nghe thấy Kim Phi nói thế, hai cung nữ đứng dậy. Sau cuộc họp với đám người Ngụy đại Đồng kéo dài hơn một giờ, suốt quá trình Kim Phi nói phần nhiều, y cảm thấy hơi khát nước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.