Chương trước
Chương sau
“Mọi người tránh xa ra, bịt chặt tai lại, há miệng ral”

Cách chân núi Ngọc Luỹ năm trăm thước, Kim Phi đang làm mẫu cho mấy người Khánh phi.

“Tiên sinh, cách một dặm đấy, không cần thiết đâu chứ?”

Khánh Mộ Lam thờ ơ nói: “Cũng không phải là chưa ném lựu đạn bao giờ.”

“Đây là túi thuốc nổ, sức mạnh và tiếng động đều to hơn gấp mấy lần lựu đạn.”



Kim Phi liếc Khánh Mộ Lam một cái, nhìn về phía Cửu công chúa: “Vũ Dương nàng có thể không?”

Khánh Mộ Lam đã là một cô nương trưởng thành rồi, cô ấy không muốn nghe Kim Phi cũng lười quan tâm, nhưng Cửu công chúa thì không được.

Đứa bé trong bụng của cô ấy đã được mấy tháng, lỡ như bị kinh động, cũng không phải là chuyện nhỏ.





“Không sao, ta không yếu ớt như vậy.” Cửu công chúa cười lắc đầu.

Thấy tất cả mọi người đều chuẩn bị xong, Kim Phi quay về phía Đại Lưu gật đầu một cái.

Đại Lưu ngẩng đầu lên không trung, bắn ra một mũi tên lệnh.

Cách hơn một trăm thước, Thiết Chuỳ đã sớm nóng lòng muốn thử, nhìn thấy tên lệnh, ngay lập tức đốt mồi dẫn lửa.

Xèol Mồi dẫn lửa nhanh chóng bốc cháy.

Mấy phút sau, đột nhiên mọi người thấy núi Ngọc Luỹ rung chuyển một chút.

Giây tiếp theo, một tiếng nổ đỉnh tai nhức óc cùng với một đợt khí đập vào mặt!

Tóc của mọi người cũng bị thổi bay lên. Sau đó là một trận động đất và núi non rung chuyển!

Ngay sau đó, mọi người tận mắt nhìn thấy một đoạn núi Ngọc Luỹ từ sườn núi đã bị di chuyển.

Vô số đá lớn lăn xuống theo sườn núi. Tác động thị giác của núi lở đất mòn thật sự quá lớn!

Mặc dù mọi người đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn bị chấn động đến trợn mắt há mồm.

Những nam nhân như Khánh Hâm Nghiêu cùng với những người đã tham gia trận chiến dốc Đại Mãng như Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam thì còn khá ổn, còn Khánh Phi và những cung nữ đi theo, tất cả đều sợ đến sắc mặt trăng bệch.

Có hai cung nữ tuổi còn nhỏ, không chịu được mà run chân.

Khánh phi mặc dù cố gắng không bị run, nhưng ánh mắt nhìn Kim Phi hoàn toàn khác so với trước đây.

Lúc đầu bà ấy giúp Kim Phi phổ biến rộng rãi xà phòng thơm, chẳng qua là biết Kim Phi đánh bại người Đảng Hạng ở Thanh Thuỷ Cốc, nể mặt Khánh Mộ Lam và Khánh Hoài, nên giúp đỡ nhà họ Khánh một chút.

Mặc dù sau đó Kim Phi lại giúp Cửu công chúa đánh bại Đan Châu, cái nhìn của Khánh phi về Kim Phi vẫn không thay đổi.

Thời điểm biết được Cửu công chúa và Kim Phi ở bên nhau, trong lòng bà ấy vẫn còn một chút định kiến, cảm thấy Kim Phi chỉ là một Nam tước, không xứng với Cửu công chúa, thậm chí trong lòng còn nghĩ có phải Kim Phi quyến rũ hoặc là cưỡng ép Cửu công chúa hay không.

Cho đến khi Kim Phi vì Cửu công chúa mà xuất hiện ở kinh thành, hơn nữa còn giải cứu Trần Cát, cái nhìn của Khánh phi về Kim Phi mới bắt đầu thay đổi.

Bởi vì bà ấy biết, Kim Phi có thể dựa vào công cứu giá, một bước lên mây.

Sau đó cũng giống như dự đoán của bà ấy, Kim Phi trở thành Quốc sư đương triều, y nói gì Trần Cát nghe nấy.

Cho đến lúc này, Khánh phi mới cảm thấy Kim Phi miễn cưỡng xứng với Cửu công chúa.

Nhưng mỗi lần thấy Cửu công chúa lấy lòng Kim Phi, hoặc Kim Phi không coi Trần Cát ra gì, trong lòng Khánh phi cũng hơi bất mãn, cảm thấy Kim Phi giành công mà kiêu ngạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.