Chương trước
Chương sau
Sở dĩ Kim Phi từ kinh thành trở về cũng là vì đập Đô Giang.

Ngày hôm sau, sau khi nhận được thư của Ngụy Đại Đồng, Kim Phi lại dẫn Cửu công chúa và Khánh phi lên đường tới thành Tây Xuyên.

Thành Tây Xuyên là thủ phủ của Xuyên Thục, cũng là bộ phận quan trọng nhất trong việc mở rộng thương hội Kim Xuyên ra bên ngoài, Đường Tiểu Bắc vốn định đến thành Tây Xuyên làm việc, nên cũng đi theo đội ngũ.

Đội ngũ vẫn lên thuyền ở bến tàu Kim Xuyên như cũ, xuôi theo sông Gia Lăng, sau đó xuống bến tàu ở Nam Sung, lại đi đường bộ đến thành Tây Xuyên.



Ngày nay, làng Tây Hà và thành Tây Xuyên đã qua lại gần gũi, con đường chính giữa hai bên là một công trình trọng điểm trong dự án công tác cứu trợ của Kim Phi, bắt đầu từ mùa đông năm ngoái, đã huy động vô số người dân ven đường để sửa chữa.

Sau hơn nửa năm cố gắng, con đường xưa đã trở nên bằng phẳng và rộng rãi, chí ít xe ngựa cũng có thể chạy êm xuôi.





"Tiên sinh, phía trước có ngã ba, đi thẳng về hướng tây đến thành Tây Xuyên, hướng tây bắc có thể đến đường Thanh Viễn Cổ"

Thiết Thùy nhìn thấy Kim Phi mở cửa sổ xe ngựa, phóng ngựa đi tới: "Tiên sinh, ngài nhìn cái nhà trọ bên ngã ba kia sao? Đó là nhà trọ trong quán rượu Kim Xuyên của chúng ta."

Trong chốn giang hồ Xuyên Thục, Giang Nam có tiếng "Trấn Viễn tam đại thiết" có nghĩa là có ba người trong tiêu cục Trấn Viễn không thể đắc tội được.

Họ là Lưu Thiết, Thiết Ngưu và Thiết Chùy. Lúc đầu Lưu Thiết đi theo Kim Phi, từng là đội trưởng đội hộ tống, sau đó thành lập tiêu cục, cũng giữ chức vụ cấp cao trong tiêu cục.

Thiết Ngưu là chiến hữu cao to của Trương Lương, đã gia nhập đội cựu binh khi Khánh Hoài tiêu diệt núi Miêu Miêu.

Trước đây anh ta cũng không lộ hình lộ dáng, cho đến khi Trương Lương giao cho anh ta trách nhiệm trả thù đám phổ phỉ đã từng quấy rối tấn công tiêu cục, thì Thiết Ngưu mới bắt đầu bộc lộ tài năng.

Đây tuyệt đối là sát thủ xuất chúng, hung danh tam đại thiết, gần như là do anh ta chém giết mà ra.

Trước kia Thiết Chùy là thủ lĩnh cận vệ của Kim Phi, sau đó anh ta bị thương ở thành Quảng Nguyên, trong thời gian dưỡng thương Đại Lưu đã tạm thời đảm nhận vị trí thủ lĩnh cận vệ.

Sau khi Thiết Chùy bình phục, Kim Phi đã cử anh ta và Lạc Lan đến kinh thành để phát triển thị trường.

Sau khi thị trường kinh thành hoàn toàn ổn định, lại bị Trương Lương điều vê.

Bây giờ Trương Lương và bọn người Lưu Thiết không có ở đây, Trịnh Phương lại muốn ở Kim Xuyên, tiêu cục Trấn Viễn ở khu vực rộng lớn của Xuyên Thục, chỉ có hai người Thiết Chùy và Thiết Ngưu chống đỡ.

Mà tính cách của hai người họ rất khác nhau, Thiết Ngưu có tính máu lạnh, đụng chuyện gì suy nghĩ đầu tiên đều là giết.

Thiết Chùy là người khéo léo hơn một chút, khi anh ta ở thành Quảng Nguyên, Kim Phi giao cho anh ta các công việc xã giao, tới khi đến kinh thành, anh ta cũng chịu trách nhiệm mua chuộc đủ loại người đầu trâu mặt ngựa.

Sau khi trở lại Xuyên Thục, gặp phải một số vấn đề tình huống, cơ bản Thiết Chùy đều thay Kim Phi ra mặt giải quyết.

Bây giờ dưới trướng Kim Phi đã có vài ban ngành, thương hội Kim Xuyên và tiêu cục Trấn Viễn đều đã phát triển ổn định, Đường Tiểu Bắc cho Thiết Chùy đến Tây Xuyên, trên danh nghĩa là để giúp hai mẹ con Chu Linh Lung xây dựng tiền trang Kim Xuyên và quán trọ Kim Xuyên, nhưng thực chất là để giám sát lẫn nhau.

Hai mẹ con Chu Linh Lung cũng hiểu chuyện này, nhưng cũng không có mâu thuẫn nào thay vào đó lại có phần thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao bọn họ nắm giữ quá nhiều tiền tài, Kim Phi không cho người giám sát, trái lại chính bọn họ cũng không yên tâm.

Nhưng ngoài việc Thiết Chùy giám sát ra, đúng là đã giúp đỡ hai mẹ con Chu Linh Lung làm rất nhiều việc thiết thực, đặc biệt là chuyện mở quán rượu này, cần họ phải tiếp xúc với đủ loại người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.