Chương trước
Chương sau
Rất khó để thuyết phục một người đi vào ngõ cụt như Tả Chi Uyên.

Nếu bình thường Kim Phi có thể bình tĩnh bàn bạc thảo luận với hắn một chút, nhưng bây giờ lại nhiều chuyện như vậy, Kim Phi đâu có thời gian suy nghĩ, cũng không có đủ thời gian để mở mang kiến thức cho hắn.

Dù sao hắn cũng không cạy cửa nhà kho được nên trước cứ mặc kệ hắn vậy.

Sự chú ý của Kim Phi nhanh chóng quay lại việc trấn áp nhà họ Tào.

Trưa hôm đó, Đại Tráng và Hầu Tử dẫn ba trăm nhân viên hộ tống lên đường, thẳng tiến về phía nam.



Sau ba ngày bọn Đại Tráng lên đường, Trương Lương dẫn 500 nhân viên hộ tống và 3.000 ngựa chiến đến thái ấp huyện Vũ Dương của Cửu công chúa trước.

Công chúa Hoàng tử đều có thể thành lập trại canh gác của riêng mình, trại canh gác của Cửu công chúa ở huyện Vũ Dương, thay thế một phần binh phủ và quản lý đất phong thay cô ấy.

Đúng như Cửu công chúa Kim Phi suy đoán, tất cả văn võ bá quan đều chú ý tới động tĩnh của nhân viên hộ tống và quân cần vương của nhà họ Tào.





Bên này nhân viên hộ tống vừa nhấc chân rời đi, thì sau đó gần như tất cả quyền quý đều đã nhận được tin tức.

Trong lúc nhất thời, vô số gia tộc quyền quý ở Đại Khang đều đổ dồn vào huyện Vũ Dương.

Thực ra nhóm quyền quý cũng đã đoán được đại khái Kim Phi và Cửu công chúa đang có ý đồ gì.

Nhưng mà lần này Kim Phi và Cửu công chúa lại đang có một âm mưu.

Để nói rõ hơn với những kẻ quyền quý ở lực khắp nơi rằng đây là lúc kinh thành phòng ngự yếu nhất, nếu có tạo phản thì hãy nhanh chớp lấy thời cơ đi.

Nếu không có gan thì sau này đừng nghĩ tới!

Trước đó các quyền quý trong kinh thành đều đã lĩnh hội được sự tàn nhãn của Cửu công chúa, bây giờ ai lại dám làm chuyện thiếu suy nghĩ đó?

Dù muốn tạo phản thật thì cũng phải xem kết quả trận chiến ở phía nam đã.

Nếu quân cần vương của nhà họ Tào đánh tan đội hộ tống bất khả chiến bại, thì đó sẽ là một động lực to lớn để cũng cố sĩ khí bên phía bọn chúng.

Ở khu vực Trung Nguyên, đường đi vừa rộng rãi, vừa bằng phẳng, nhân viên hộ tống một người cưỡi bốn ngựa, nên đi rất nhanh.

Quân cần vương của nhà họ Tào được tạo nên từ đám thổ phỉ thì tương phản, chúng đi cướp bóc khắp nơi trên đường đi nên một ngày chỉ có thể đi mười mấy dặm.

Trong khi bọn Đại Tráng đến huyện Vũ Dương, bọn thổ phỉ còn chưa đến được huyện phủ Chân Dương.

Hai bên gặp nhau ngoài trấn Đồng Chung ở huyện Chân Dương.

Đại Tráng không cho đối thủ đứng vững gót chân, đã dẫn ba trăm ky binh áo giáp đen xông lên tấn công.

Đội khinh khí cầu do Lão Ưng đưa đến cũng lập tức cho khinh khí cầu bay lên cao, ngay lập tức làm nổ tung lều lớn trung quân của đối phương.

Tinh nhuệ của Đông Man còn không làm gì được dưới thế trận này, huống chỉ là những tên thổ phỉ thấp hèn kia?

Đúng như dự đoán của Trương Lương, chỉ cần hai lần xung phong, mất đi cái gọi là chỉ huy, quân cần vương đã lập tức tan rã.

Hơn 20.000 người trở thành hơn 20.000 con ruồi bọ không đầu, tranh nhau chạy tán loạn về phía nam.

Bắc Thiên Tâm dẫn một đội hộ tống xen kẽ giữa bọn thổ phỉ, cuối cùng đã tìm được bọn thổ phỉ lúc trước.

Chuyện tiếp theo không cần phải nói nữa, Bắc Thiên Tâm dẫn nhân viên hộ tống theo, bắt đầu một cuộc đuổi giết đẫm máu.

Bọn thổ phỉ vốn đã sợ mất vía, lại nhìn thấy Bắc Thiên Tâm đuổi theo bọn họ như thế, chúng càng sợ hãi và càng chạy trốn nhanh hơn.

Đại Tráng dẫn thêm ky binh theo sau, giống như bầy sói đuổi cừu, đẩy đối phương tới bờ sông Hoài lần nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.