Chương trước
Chương sau
“Tướng công, đây là cách vẽ gì vậy, trông hơi kỳ lạ!”

Cửu công chúa ngẩng đầu lên, tò mò hỏi.

“Đây là một cách vẽ hoàn toàn mới, có thích không?” Kim Phi hỏi.

Đại Khang chưa từng có ai vẽ nhân vật hoạt hình, để vẽ được cái này, Lạc Lan đã phải giải thích hết lời với mấy vị họa sĩ đó.

“Thíchl”

Cửu công chúa tuy là người mưu cao kế sâu, nhưng bản thân vẫn chỉ là một cô gái mười chín tuổi.

Con gái ở độ tuổi này, có mấy ai có thể cưỡng lại được hình ảnh của các nhân vật hoạt hình cơ chứ.



Khuôn mặt Cửu công chúa tràn ngập hạnh phúc, liên tục gật đầu, còn có hành động không giống ngày thường, ở trước mặt mọi người, cô ấy ôm lấy cánh tay của Kim Phi, giống như đang làm nũng nói: “Cảm ơn tướng công!”



“Không gọi quốc sư nữa à?” Kim Phi liếc nhìn Cửu công chúa: “Thực sự muốn cảm ơn, vậy thì đừng chỉ nói suông thôi, thực hiện một số hành động thiết thực ra đi.”

Khoảng thời gian gần đây, Cửu công chúa hàng ngày đều có vô số công văn và tấu chương cần xử lí. Mỗi ngày từ Ngự Thư Phòng trở về đã là nửa đêm rồi. Cho dù Kim Phi có hứng thú, thấy cô ấy mệt mỏi, nên y cũng không nhãn tâm đến quấy rầy cô ấy.

Hơn nữa Thấm Nhi cũng càng ngày càng không biết quan sát, vậy mà lại lấy cớ đề phòng thích khách, bảo vệ Cửu công chúa, làm thêm một cái giường nhỏ, chuyển vào phòng của Cửu công chúa. Cách giường của Kim Phi và Cửu công chúa một bức bình phong.





Thật ra chuyện này ở hoàng cung là rất bình thường. Khi Hoàng đế ngủ cùng với các phi tử, không chỉ có cung nữ đứng chờ hầu hạ ở bên ngoài màn che, mà còn có cả người chuyên ghi chép lại.

Nếu như phi tử nào mang thai, có thể thông qua những ghi chép đó mà đoán ra được là mang thai vào ngày nào.

Chỉ là, cung nữ trong phòng của Cửu công chúa đều bị Kim Phi đuổi đi rồi.

Nhưng Thấm Nhi giống như đã hạ quyết tâm nhất định phải ở trong đó vậy.

Cửu công chúa vẫn luôn nghe lời Kim Phi, vậy mà cũng nói có thích khách ở trong thành đang hoành hành. Lần này cô ấy không nghe theo Kim Phi.

Cung nữ bình thường Kim Phi còn không thể nhắm mắt làm ngơ, huống hồ là Thấm Nhi chứ?

Ở trong lòng Kim Phi, cô ấy đã là người của Ngưu Bôn, bản thân y mà không kiêng dè thì thực sự không hay.

Cho nên trong khoảng thời gian gần đây, y đầu kìm nén ngọn lửa trong lòng lại.

Châu Nhi cứ ba ngày lại thay một nhóm cung nữ, nhóm này còn đẹp hơn nhóm kia, nhưng Kim Phi thực sự không xuống tay được.

Hôm nay Cửu công chúa không có nhiều tấu chương như vậy, khiến y có phần ngứa ngáy.

Nhưng ai ngờ, Cửu công chúa lại lắc đầu: “Tướng công, hôm nay không được..."

“Người nàng không thoải mái sao?” Kim Phi cảm thấy có gì đó không đúng: “Bà dì tới rồi à?”

“Không phải vậy.” Sắc mặt Cửu công chúa đỏ lên: “Ta... ta có tin vui rồi..."

“Có tin vui rồi?”

Kim Phi cảm thấy đầu óc choáng váng, tự lẩm bẩm: “Vậy †a sắp được làm cha rồi sao?”

Trước đây, mặc dù Quan Hạ Nhi vẫn luôn cố gắng “giày vò” y, nhưng cô vẫn không có thai.

Việc này làm cho Kim Phi có phần nghỉ ngờ cơ thể của mình, liệu có phải có vấn đề gì rồi không.

Sau này, khi đi tìm Ngụy Vô Nhai khám một lượt rồi mới biết, những năm trước đó Quan Hạ Nhi ở nhà mẹ đẻ bị đói kém suốt mấy năm, cơ thể bị tổn thương rất nghiêm trọng, vì vậy việc mang thai là tương đối khó.

Cho nền dạo gần đây, Quan Hạ Nhi vẫn luôn điên cuồng ăn các loại đồ bổ, hy vọng có thể nhanh chóng bồi bổ lại cơ thể.

Kết quả, cơ thể còn chưa kịp bồi bổ xong, Cửu công chúa ở bên này đã mang thai trước.

Hai đời làm người, đây là lần đầu tiên Kim Phi được làm cha.

Nhất thời, trong lòng y tràn ngập sự xúc động, vô thức vươn tay ra đỡ lấy Cửu công chúa.

“Chuyện lớn như vậy, sao nàng lại không nói cho ta biết chứ?”

Kim Phi hơi tức giận.

Đồng thời cuối cùng y cũng hiểu vì sao Thấm Nhi lại muốn ở trong phòng của Cửu công chúa.

Y cũng hiểu ra tại sao Cửu công chúa gần đây lại đột nhiên khác thường như vậy.

Cô ấy là người hiếu thắng, lúc trước cực kỳ ngang ngược, nhưng gần đây đột nhiên lại nhượng bộ, bị Kim Phi mắng mỏ, cũng chỉ nói lại vài câu, không còn dám cãi lại Kim Phi nữa.

“Ngự y nói ta mới mang thai, không ảnh hưởng đến sinh hoạt thường ngày.”

Cửu công chúa thấy sắc mặt Kim Phi căng thẳng như vậy, cảm thấy buồn cười.

“Nàng còn cười, có tin vui rồi thì nên dưỡng thai cho tốt đi, mỗi ngày còn thức đêm phê duyệt tấu chương như vậy, nàng không cần đứa trẻ này nữa rồi phải không?”

Kim Phi sầm mặt lại nói: “Về sau không được phép tới Ngự Thư Phòng nữa.”

“Hiện giờ có nhiều việc như vậy, phụ hoàng lại là người không đáng tin cậy, ta không đi thì phải làm sao?”

Cửu công chúa bất đắc dĩ nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.