“Khụ! Ngươi... Ngươi lại dám đánh ta...”
Khánh Chinh ngã xuống đất, chỉ vào Bắc Thiên Tầm, lại chỉ vào Kim Phi, vừa định quát ầm lên, thì thấy Bắc Thiên Tâm vén tay áo, hắn sợ đến nỗi ngậm miệng lại.
Nguy Võ Thái thở dài, đặt khế ước bán thân lên hàng ghế đầu tiên rồi hồn bay phách lạc rời đi, ngay cả Khánh Chinh cũng không quan tâm nữa.
Khánh Chi tự làm mất mặt, được gia nô đỡ dậy cũng rời đi.
Trước khi đi hắn còn quay đầu hung dữ trợn mắt lườm Kim Phi một cái.
“Ngươi thử lườm thêm cái nữa xeml”
Bắc Thiên Tầm vén tay áo đi tới.
Kim Phi lười so đo với kẻ ngu bèn gọi Bắc Thiên Tầm lại. “Tiên sinh, khế ước bán thân của bọn họi”
Đại Lưu nhảy lên võ đài, lấy khế ước bán thân đưa cho Kim Phi.
Ánh mắt của các cô nương nhìn về phía Kim Phi dần trở nên nóng như lửa.
Bọn họ quả thật không ngờ, Kim Phi sẽ thu nhận tất cả bọn họ.
Dựa theo luật pháp của Đại Khang, Kim Phi giữ khế ước bán thân thì những cô nương này chính là người của y.
Nhưng Kim Phi không có ý định nhận lấy khế ước bán thân mà ra hiệu cho Đại Lưu đưa khế ước bán thân cho các cô nương.
Các cô nương không đưa tay ra nhận mà nghỉ ngờ nhìn Kim Phi, không biết y có ý gì.
“Ta không nhận gia nô, lát nữa sẽ phái người đi với các cô gỡ bỏ thân phận nô tỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411879/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.