Chương trước
Chương sau
“Tiên sinh, những cô nương này đều là cô nương nổi tiếng của Kim Nguyệt Các và Dật Hương Lâu, không chỉ xinh đẹp như hoa, hơn nữa ai cũng tinh thông cầm kỳ thư họa cả.”

Lạc Lan ghé vào tai Kim Phi, nhẹ giọng giải thích: “Mời bất cứ ai trong số họ uống một tách trà, ít nhất cũng phải tốn mấy trăm lạng bạc.”

“Nhiều dữ vậy!”

Nghe vậy, Kim Phi không khỏi liếc nhìn đám thiếu nữ lần nữa.

Khi y ở làng Tây Hà đã nghe nói về Kim Nguyệt Các và Dật Hương Lâu. Người ta nói rằng đây là hai chỗ đốt tiền sang trọng nhất kinh thành, kiếm được nhiều tiền hơn cả phòng đấu giá và thương hội Kim Xuyên cộng lại.



Nhận thấy Kim Phi đang nhìn các cô nương, Khánh Chinh ranh mãnh nhướng mày nhìn Ngụy Võ Thái, lộ ra vẻ mặt đắc thăng.

Kim Phi đang nhìn các cô gái, các cô gái cũng đang nhìn trộm Kim Phi.

"Kim tiên sinh, thơ của ngài rất được các cô gái ở Kim Nguyệt Các và Dật Hương Lâu ưa chuộng. Bọn họ nghe nói ta đến gặp ngài nên cũng đều muốn đi cùng."





Ngụy Võ Thái tiến lên một bước, mỉm cười nói.

Ông ta không nói phét chút nào, Kim Phi quả thực rất có tiếng ở Kim Nguyệt Các và Dật Hương Lâu.

Hầu như tất cả các cô gái đều có thể đọc thuộc lòng một số bài thơ do Kim Phi viết, một số người hâm mộ cuồng nhiệt thậm chí có thể đọc thuộc lòng tất cả.

Một số cô gái tài năng, có tài âm nhạc xuất sắc thậm chí còn sáng tác nhạc cho các bài thơ của Kim Phi.

Nói chính xác, Kim Phi không chỉ nổi tiếng ở Kim Nguyệt Các và Dật Hương Lâu mà còn nổi tiếng ở hầu như tất cả thanh lâu có quy mô ở Đại Khang.

Sự nổi tiếng này không chỉ nhờ thơ mà còn vì những câu chuyện của y với Đường Tiểu Bắc và Thanh Diên.

Đường Tiểu Bắc và Thanh Diên cũng xuất thân từ thanh lâu, vốn dĩ số phận của bọn họ rất khốn khổ, nhưng sau khi gặp Kim Phi, số phận của cả hai đều thay đổi đáng kể.

Một người hiện tại là tổng chưởng quầy của thương hội Kim Xuyên, người còn lại là đoàn trưởng của đoàn ca múa Kim Xuyên, cả hai đều được coi là điểm đến lý tưởng của những phụ nữ đến từ thanh lâu.

Cho nên những cô gái thanh lâu của toàn Đại Khang từng nghe nói đến Kim Phi, chín trên mười người đều coi y là người chồng tiềm năng nhất.

Cho dù không thể gả cho Kim Phi như Đường Tiểu Bắc thì phụ trách thương hội Kim Xuyên khổng lồ hoặc được như Thanh Diên cũng rất tốt.

Mặc dù không có danh phận, nhưng có thể kiếm sống bằng chính sức mình, cũng không cần phải nhìn sắc mặt của bất kỳ ai.

Lúc này, ánh mắt của đám mỹ nữ này hướng về Kim Phi đều cực kỳ nồng nàn cháy bỏng.

"Kim... Kim tiên sinh, các cô gái rất tò mò về phòng đấu giá, tại sao ngài không mời các cô nương vào xem thử một chút nhỉ?”

Vốn dĩ Khánh Chinh muốn gọi tên Kim Phi, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt hơi nheo lại của Bắc Thiên Tâm, hắn nhanh chóng đổi lời.

Ban đầu trước khi nhà tiểu thư của Bắc Thiên Tâm chưa sa sút, tiểu thư đã từng dẫn theo cô ấy đến một buổi thi hội, cô ấy đã từng gặp Khánh Chinh ở đó.

Vì vậy, hai người đã biết nhau từ trước.

Nếu chỉ có như vậy, Khánh Chinh sẽ không sợ.

Nhưng sau đó tiểu thư của Bắc Thiên Tâm bị bán vào Giáo Phường Ti, hắn cũng đã tham gia vào cuộc vui.

Bây giờ Bắc Thiên Tâm đã trở thành người của Kim Phi, nếu cô ấy tìm được lý do để đánh hắn, nhất định Khánh quốc công cũng sẽ không nói gì được.

"Nếu tất cả đều ở đây rồi thì chúng ta vào trong thôi."

Để nhiều cô gái trang điểm lộng lẫy như vậy đứng ở cửa quả thực không ổn lắm.

Đã có người qua đường thò đầu nhìn qua, nếu như tụ tập lại, hôm nay Kim Phi sẽ không thể rời đi.

Mặc dù lượng người tiêu tiền ở Kim Nguyệt Các và Dật Hương Lâu rất cao, nhưng lại không liên quan nhiều đến các cô gái.

Tất cả số bạc đều bị tú bà lấy hết, ngay cả tiền thưởng do khách bí mật đưa cho cũng phải nộp phần lớn cho tú bà, nếu lỡ bị lục soát ra, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.