“Điển cố?” Châu Nhi cau mày hỏi: “Bà dì có điển cố gì?”
“Trước đây, có một cô nương yêu một chàng thư sinh, mỗi khi rảnh rỗi đều bí mật gặp mặt, nhưng bà dì nhà cô ấy vô cùng phiền phức, mỗi lần bà ấy phát hiện ra cô nương không ở nhà, thì đều đi tìm, chuyện tốt của hai người đó luôn bị bà dì phá đám
Kim Phi cười nói: “Sau đó chàng thư sinh thi đậu công danh, cưới hỏi cô nương đàng hoàng rước về nhà, kết quả là đêm động phòng đó, kinh nguyệt của cô nương đó tới, không tiện chuyện chăn gối, lại ngại mở lời, bèn nói với chàng thư sinh là bà di tới, thư sinh vừa nghe xong cũng hiểu chuyện gì xảy ra”
"Tiên sinh, ngài!"
Châu Nhi không phải ngốc, tất nhiên nghe hiểu ý trong lời nói của Kim Phi, gương mặt thoáng đỏ.
Nhưng dù sao cũng là dân học võ, trời sinh thần kinh cũng cứng hơn với các cô nương khác một chút, tức giận liếc Kim Phi một cái: "Kinh nguyệt thì cứ nói là kinh nguyệt đi, làm ta kích động một hồi... Còn nữa, Thấm Nhi không phải đến kỳ kinh nguyệt!”
“Không phải đến kỳ kinh nguyệt, cô bảo cô ấy không khoẻ? Là bị ốm sao?”
Kim Phi cau mày hỏi: “Nhưng chiều nay ta thấy cô ấy không vui, không giống như là bị ốm?”
“Cũng không phải là bị ốm, là điện hạ sợ ngài bắt nạt cô ấy!" Châu Nhỉ cười nói.
“Cô đừng ăn nói lung tung, nếu không đến khi Đại Hắc Ngưu quay lại, còn không phải tìm ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411855/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.