"Tại sao không được?" Kim Phi hỏi
Cửu công chúa không tức giận, mà tò mò nhìn về phía Trương Lương.
"Điện hạ, lần này người Đông Man mang theo nhiều người đến như vậy, chắc chăn là sẽ đòi hỏi nhiều, triều đình có thể quyên góp đủ tiền để làm cho bọn họ hài lòng sao?"
Trương Lương hỏi: "Nếu như góp không đủ, bọn họ chắc chắn sẽ không rời đi."
"Đây lại là một vấn đề." Kim Phi quay đầu nhìn về phía Cửu công chúa.
Cửu công chúa đã từng nói rất nhiều lần răng, kho bạc của Đại Khang đã không còn tiền nữa.
"Chuyện này các ngài không cần lo lắng, góp tiền cũng không phải là khó."
Cửu công chúa lạnh lùng nói: "Tối hôm qua Thái tử đã khai hết tất cả đồng bọn rồi."
"Vậy coi như ta chưa hỏi." Kim Phi đột nhiên hiểu ra.
Đồng bọn của Thái tử cho dù không phải là quốc công, cũng là những trọng thần triều đình.
Những người này không biết đã kiếm được bao nhiêu tiền từ người dân, gia đình sự nghiệp to lớn, ai nấy đều như lợn béo.
Ngẫu nhiên bắt lấy một con, e rằng sẽ còn nhiều tiền hơn cả Kim Phi nữa.
Huống chỉ ý của Cửu công chúa, rõ ràng là không chỉ có một con.
Thật ra đến lúc này, ai là đồng bọn của Thái tử, hoàn toàn do Cửu công chúa và Tần Trấn nói là được.
Cho dù không phải thì cũng không sao, với cái đầu yếu đuối của Thái tử, chỉ cần đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411824/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.