Tú tài gặp phải nhà binh, có lý cũng không nói lại được. Huống hồ đám quan lại này còn vô lý như vậy?
Thấy nhân viên hộ tống thật sự sẽ ra tay đánh người, đám quan lại này biết điều hẳn, ngoan ngoãn đứng về vị trí.
“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”
Kim Phi nói thầm một tiếng, đi đến trước mặt Cửu công chúa hỏi: “Không sao chứ?”
“Không sao/' Cửu công chúa läc đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Cát.
“Kim Phi, nhốt bọn chúng vào viện Khu Mật cho trẫm, kẻ nào chống đối thì ngươi cứ xử lý! Tân Trấn, ngươi phối hợp với Kim Phi, ai quấy rối thì để Cục tình báo tra xét kẻ đó!”
Trần Cát phát hỏa với đám văn võ bá quan ồn ào, cũng chẳng có tâm trạng bàn chuyện khác, ông ta dẫn theo Ngân Tước rời đi từ cửa hông.
“Hản chính là Kim Phi!”
“Quả nhiên là kẻ điên!”
Vừa rồi văn võ bá quan ngờ vực Kim Phi là ai, bây giờ nghe. Trần Cát gọi tên Kim Phi thì mới biết được thân phận của y.
Lại nhìn về phía Kim Phi, ánh mắt đám quan lại cũng thay. đổi hẳn.
Người có tên, cây có bóng.
Cả triều đình Đại Khang có ai không biết Kim Phi là kẻ điên đâu?
Hành động vừa rồi cũng chính là bãng chứng cho điều này.
Nếu không phải là kẻ điên, ai dám làm trò ngay trước mặt Hoàng đế, ẩu đả với mệnh quan triều đình ở điện Hoằng Đức chứ?
Huống chỉ vừa rồi Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411820/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.