Cửu công chúa lạnh lùng nói
“Chuyện này...”
Tân Trấn do dự một lát, nhìn Kim Phi.
“Tiên sinh là người của mình, huống hồ chúng ta còn phải dựa vào y mới có thể vào cung cứu giá được, chuyện có thể nói với ta thì cũng không cần lừa y!” Cửu công chúa nói.
Tân Trấn nhìn Kim Phi, lên tiếng: “Sau khi điện hạ chém chết đám Từ mập ở Tây Xuyên, đám quyền quý trong triều đình đều yêu cầu bệ hạ trừng phạt điện hạ, các nương nương trong hậu cũng vậy, chính lệnh của bệ hạ thậm chí còn không thể nào truyền xuống bình thường được.
Điện hạ cũng biết tính cách của bệ hạ mà, ngài ấy rất tức giận chuyện này... cho nên mới nói ngay trong triều rắng ai đám động tới điện hạ, ngài ấy sẽ tru di cửu tộc người đó...”
“Sao phụ hoàng có thể nói vậy trước mặt mọi người được chứ?” Cửu công chúa dở khóc dở cười
Kim Phi cũng nhíu mày.
Trước đây, y biết Trần Cát là người dễ mềm lòng, thích nghe lời hay, bây giờ thấy Tân Trấn nói như vậy, Kim Phi đột nhiên lại nghĩ tới một đứa trẻ tỉnh nghịch.
Trần Cát vốn là hoàng đế, bình thường quan văn võ trong triều đương nhiên sẽ chỉ nói những lời hay ý đẹp làm ông ta vui vẻ, bây giờ văn võ bá quan đột nhiên đoàn kết lại làm trái ý ông ta, yêu cầu trừng trị nghiêm khắc Cửu công chúa, hoàng đế đương nhiên sẽ mất hứng.
Nhưng dù có mất hứng đến mấy, dù muốn tru di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411801/chuong-1311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.