Chương trước
Chương sau
Cách kinh thành khoảng một trăm dặm, một đội thương nhân của thương hội Kim Xuyên tiến về phía trước.

Kim Phi mặc bộ đồ nhân viên hộ tống, cũng cưỡi ngựa chiến giống các nhân viên hộ tống khác, đi theo phía sau đội thương nhân.

Bắc Thiên Tâm và Đại Lưu đi hai bên y.

Mặc dù lúc đầu đám quyền quý đó là do Cửu công chúa giết nhưng người thông minh đều biết Kim Phi cũng có phần.

Để giảm bớt rắc rối, cũng để an toàn, Kim Phi ăn mặc thành nhân viên hộ tống, ẩn mình trong đoàn thương hội.

Mặc dù cách này rất vụng về, nhưng lúc này không có Internet, ra khỏi Kim Xuyên thì cũng không có nhiều người biết đến Kim Phi, suốt chẳng đường từ Thục Xuyên đến Trung Nguyên cũng không ai nhận ra y.



Mặc dù có mấy lần gặp thổ phỉ nhưng cũng là chuyện bình thường.

Mặc dù tình hình này an toàn nhưng khuyết điểm là tốc độ lại quá chậm

Nếu tăng tốc độ đi nhanh, e là Kim Phi đã đến kinh thành. từ lâu.

Nhưng như thế lại rêu rao quá, e là chưa đến kinh thành, sát thủ của đám quyền quý đã xếp hàng đợi y rồi





Quy mô của đội thương nhân này khá lớn, các nhân viên hộ tống thật đi theo và các nhân viên hộ tống cải trang cộng lại cũng lên đến hàng trăm người

Trên chiếc xe không chỉ có vải Thục mà còn kéo theo rất nhiều cung nỏ hạng nặng, lựu đạn, áo giáp đen và khinh khí cầu

Có thế nói, đoàn thương nhân này là đội tài năng nhất của Kim Phi, được trang bị những trang bị tinh xảo nhất, cho dù gắp phải quân Thiết Lâm của Khánh Hoài, Kim Phi cũng dám khiêu chiến với anh ta.

Nhưng lần này đến kinh thành không phải là đấu tay đôi với đám quyền quý, mà là dẫn Cửu công chúa đi.

Kim Phi cân nhắc nhiều lần vẫn quyết định khiêm tốn một chút.

Trước khi rời đi, Kim Phi đã chuẩn bị tinh thần sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng đến lúc đi thật vẫn khiến y không thích nghỉ được.

Mọi người đi cực kỳ chậm.

Xuất phát từ Xuyên Thục, đi qua Kim Ngưu Cổ Đạo đến đồng bằng Quan Trung, rồi lại đi về phía đông, lặn lội gần hai tháng vẫn chưa đến được kinh thành.

“Còn bao xa nữa mới đến kinh thành?”

Kim Phi quay đầu lại nhìn Bắc Thiên Tâm.

Năm đó nhà chủ nhân của cô ấy bị tịch thu tài sản, Bắc Thiên Tâm từng làm cướp quanh kinh thành một thời gian nên rất quen thuộc với địa hình gần đây.

“Còn hơn một trăm dặm nữa là

Bắc Thiên Tầm lạnh lùng trả lời

Sau Tết, cô ấy yêu cầu Kim Phi đến Giang Nam thực hiện lời hứa, tiêu diệt tên thố phỉ đó giúp cô ấy.

Lúc đó Kim Phi vội đi Tây Xuyên, nói muộn mấy ngày nữa, để giám sát xong công trình đập Đô Giang thì sẽ lên thuyền

đến Giang Nam từ sông Kim Mã, báo thù giúp cô ấy.

Kết quả lại xảy ra chuyện của Cửu công chúa, Kim Phi lại quyết định đến kinh thành.

Thế nên Bắc Thiên Tâm cực kỳ tức giận, mấy ngày nay chẳng thèm quan tâm đến Kim Phi.

Nhưng cũng không hề rời đi nửa bước.

Mấy tháng ở làng Tây Hà này, cô ấy đã thích ngôi làng núi nhỏ đó rồi

Kim Phi chưa từng xem cô ấy là người làm hay nhân viên bảo vệ, mà xem cô ấy là bạn của mình.

Ở làng Tây Hà hoàn toàn không có quy tắc của gia tộc lớn, mọi người đều rất tùy ý, rất chân thành khiến Bác Thiên Tâm. cảm thấy vô cùng thoải mái.

Bây giờ cô bé mà cô ấy dẫn theo đang học cùng với Tiếu Nga, quan hệ của hai người cực kỳ tốt.

Sau khi nghe nói Tiểu Nga muốn có nha hoàn, Kim Phi đánh cô bé một trận để dạy dỗ.

Không những không sắp xếp cho cô bé một người hầu, ngược lại còn yêu cầu A Bội sắp xếp một nhân viên hộ tống nữ, mỗi buổi sáng trước khi trời sáng thì phải gọi Tiểu Nga dậy, để cô bé chạy bộ với các nhân viên hộ tống nữ.

Trong thời gian đón Tết, y còn bảo Bác Thiên Tâm dạy hai tỷ muội một bộ quyền pháp, để Quan Hạ Nhi giám sát họ luyện tập ít nhất nửa giờ mỗi ngày.

Lúc đầu Tiểu Nga cực kỳ chống đối, nhưng nhận ra mình đấu không lại nên chỉ đành ngoan ngoãn chấp nhận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.