Bình thường Cửu công chúa nói chuyện vô cùng mạch lạc, rất ít khi nói lan man nhiều lời
Nhưng trong mấy bức thư y nhận trước đó, có hai bức thư. chỉ nói về chính sự đoạn mở đầu, phía sau lập tức chuyển đề tài, nói đến mấy chuyện vặt vãnh.
Lúc đó Kim Phi còn tưởng quan hệ của Cửu công chúa và mình đã gần như một chút nên nói chuyện cũng tùy ý hơn.
Bây giờ mới biết Cửu công chúa cố ý làm thế:
Lam, sau khi Vũ Dương về kinh có từng gửi thư cho cô chưa?”, Kim Phi hỏi.
“Chưa”, Khánh Mộ Lam lắc đầu.
“Khánh Quốc công gửi thư đến có nhắc đến cô ấy không?” “Cũng không..”, Khánh Mộ Lam lại lắc đầu.
“Chết tiệt!"
Kim Phi đánh một đấm vào cái cây bên cạnh, quay đầu hét lên: “Đại Lưu, gọi Chung Linh Nhi đến đây”
Đại Lưu xoay người chạy đi
“Tiên sinh, ngài đừng lo lăng, lúc đi Vũ Dương đã nói muội ấy sẽ không saơ”.
Thấy Kim Phi lo lảng như thế, Khánh Mộ Lam nhỏ giọng khuyên.
“Cô ấy nói sẽ không sao thì không sao thật à?“ Kim Phi đập vào cây hỏi: “Nếu không có việc gì thì tại sao không gửi thư báo bình an cho cô? Nếu không sao thì tại sao Lạc Lan chưa từng nói chuyện này?” Khánh Mộ Lam mấp máy môi nhưng không nói được gì
Kim Phi cũng ôm đầu tự trách bản thân.
Trước và sau Tết, Lạc Lan đã gửi vài bức thư về từ kinh thành.
Có bảng tổng kết cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411757/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.