“Tiên sinh yên tâm đi, trước khi rời kinh, ta đã nói chuyện với phụ hoàng rồi, ông ấy biết ta đến Tây Xuyên để làm gì, nếu như thực sự muốn làm khó ngài, thì ông ấy đã phái đại quân đến đây từ lâu rồi"
Cửu công chúa biết Kim Phi lo lắng, bèn mỉm cười an ủi.
"Ông ấy biết người đến Tây Xuyên để làm gì à?" Kim Phi hỏi: "Trước khi người đến, đã biết phải giết chết Từ mập rồi sao?"
"Từ khi Từ mập phong tỏa kho lương thực của tiên sinh, ta đã biết bọn họ nhất định phải chết rồi, ta không ra tay, tiên sinh cũng sẽ không tha cho bọn họ”
Cửu công chúa liếc nhìn Kim Phi: 'May mẫn thay, ta đã đến kịp!"
"Làm khó cho người rồi" Kim Phi đưa tay xoa đầu Cửu công chúa.
Sau khi Cửu công chúa trở về làng Tây Hà, cô ấy vẫn luôn giữ khoảng cách với Kim Phi.
Thấy Kim Phi đưa tay ra, cô ấy vô thức muốn tránh né.
Nhưng nghĩ tới sắp phải chia ly, cô ấy cũng không còn né. tránh nữa, để cho lòng bàn tay Kim Phi đặt lên đỉnh đầu mình
Cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của Kim Phi, Cứu công chúa nhẹ nhàng nhầm mắt lại, giọng nói trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều: "Những năm nay đám quyền quý càng ngày càng kiêu ngạo, nhân cơ hội này giết chết uy phong của bọn chúng cũng tốt, không có gì khó khăn cả, điều ta lo lắng nhất chính là tiên sinh đó."
"Ta có gì phải lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411746/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.