Gương được chế tạo từ mặt thuỷ tinh, nếu Kim Phi có thời gian, chỉ cần có thời gian nghiên cứu thì việc này cũng không quá khó.
Nhưng y đã bận rộn suốt mấy tháng nay, không có thời gian để nghiên cứu, ngay cả thời gian đế chế tạo công cụ mài thuỷ tinh còn không có, chẳng qua trước khi rời khỏi làng Tây Hà, y đã nói nguyên lý chế tạo và các bước làm mặt thuỷ tinh cho Lão Điền để bọn họ tự mày mò.
Kim Phi sắp quên mắt chuyện này rồi thì Lão Điền tới nói với y ông ấy đã làm ra được gương
Điều này khiến cho Kim Phi rất vui. “Đi, đi xem thử!"
“Tiên sinh ta đi cùng được không?” Đường Đông Đông hỏi.
Trước đây khi Kim Phi chế tạo gương đã cho cô ấy một cái, nhưng cô ấy đã vô tình làm vỡ, tiếc nuối vô cùng.
“Được, chỉ cần không ra ngoài nói linh tỉnh là được”
Trừ Vạn Vũ Hồng nhưng người khác ở đây Kim Phi đều tuyệt đối tin tưởng.
Vạn Vũ Hồng là đệ tử của Trương Mãn Thương, cô ấy đã nằm vững gần như tất cả kiến thức trong xưởng chế luyện, Kim Phi còn nhận em trai cô làm đệ tử, đề phòng cô ấy cũng không có ý nghĩ gì, ngược lại còn làm mất lòng người.
Vạn Vũ Hồng biết điều này, vội vàng thề: “Tiên sinh yên tâm, ta xin thề trước liệt tố liệt tông, sẽ không nói ra dù chỉ là một chữ”
“Ừ ta tin cô!" Kim Phi gật đầu cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411744/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.