“Tối hôm qua nhận được tin của tiên sinh, sáng sớm hôm nay chúng ta đã đến, đã chuẩn bị xong rồi.”
“Dẫn chúng ta đến đó đi.”
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên hộ tống, nhóm người tiến vào sơn cốc.
Trong sơn cốc, một nhóm nhân viên hộ tống đang ngồi dưới đất nói chuyện phiếm.
'Thấy Kim Phi đến bọn họ vội vàng đứng lên hành lễ. “Không cần khách sáo, nhanh làm việc đi!”
Kim Phi nói với người dẫn đầu tên Lão Ưng.
“Được ạI”
Lão Ưng đáp lời rồi chỉ huy các nhân viên hộ tống khởi động khinh khí cầu.
Khánh Mộ Lam tiến tới sờ vào vải của khinh khí cầu, không biết nó là thứ gì, chỉ có thể quay lại hỏi Kim Phi.
“Tiên sinh, cái túi vải lớn này là gì?” "Chờ một chút cô sẽ biết."
Kim Phi cười nhìn về phía Nguy Đại Đồng: “Đại nhân ngài có mắc chứng sợ độ cao không?”
“Chứng sợ độ cao?”
“Khi ngài đứng ở trên cao có thấy sợ không?” Kim Phi đổi sang cách hỏi khác.
“Vậy thì không, nhà ta ở bên cạnh vách núi, ngày bé ta thường trèo lên vách núi” Nguy Đại Đồng cười hỏi: “Sao tiên sinh lại hỏi vậy?”
“Bởi vì lát nữa sẽ đến một nơi tương đối cao”
“Tiên sinh muốn leo núi sao?” Nguy Đại Đồng nhìn xung quanh: “Nếu như ngài muốn leo núi thì không nên tới chỗ này, nơi này không thích hợp để leo núi.”
Kim Phi cười khẽ, không nói gì nữa, quay đầu nhìn về phía Lão Ưng.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411693/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.