Kim Phi và Cửu công chúa ở trong rừng hơn nửa giờ mới đi ra.
Sau khi ra ngoài, hai người đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Thấy hai người có cử chỉ thân mật hơn lúc trước, Thấm Nhi thở phào nhẹ nhõm.
Trong thời gian ở làng Tây Hà, cô ấy đã yêu nơi này, thật lòng cô ấy không muốn thấy Kim Phi và Cửu công chúa đối đầu.
“Hầu Tử, phái mấy người lanh lợi để mắt tới Thái Lưu Dương, ta sẽ bảo Tiểu Ngọc phái người đến hỗ trợ ngươi!”
Kim Phi sắp xếp: “Nếu hắn muốn ra khỏi thành, thì tìm một nơi hoang văng bên ngoài thành trói hẳn lại!"
“Trói lại?” Hầu Tử sửng sốt: “Tiên sinh không giết hắn sao?"
“Nếu bây giờ ta giết Thái Lưu Dương, Tạ Hỉ Quang và đám khốn khiếp ở Tây Xuyên nhất định sẽ bỏ chạy, cứ để hắn sống thêm mấy ngày”
Kim Phi nói: “Chờ ta và điện hạ đến Tây Xuyên bắt hết đám khốn kiếp kia, giết hết một lượt!”
“Ngài nói có lý!” Hầu Tử gật đầu: “Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ cho người trông chừng Thái Lưu Dương.”
“Còn Tạ Hỉ Quang đang ở quận Quảng Nguyên cũng không được để chạy thoát!” Kim Phi nhắc nhở.
“Tiên sinh yên tâm, nếu ông ta dám chạy, Hầu Tử ta sẽ tự mình đưa đầu ông ta đến cho ngài!” Hầu Tử tự tin nói.
“Đại Tráng thông báo cho các anh em, ai có nhà ở trong làng thì cùng nhau trở về, nhà ai ở nơi khác thì chờ một lát là có thể về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411638/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.