Người trông coi chuồng ngựa vỗ ngực nói: “Cho ăn cỏ khô và bã đậu loại tốt nhất, lát nữa sẽ cho người lau mồ hôi.”
“Không cần đâu, bây giờ phải dùng ngựa luôn rồi, cho người dắt người ra hết đi!”
“Dắt ra hết?..Được!”
Người trông coi thoáng sửng sốt một chút, rất muốn lâm bầm mấy câu, nhưng trông thấy Kim Phi đứng một bên có sắc mặt không ổn lắm thì nhanh chóng sắp xếp nhân viên dắt ngựa chiến ra khỏi chuồng.
Dưới sự dẫn dắt của Kim Phi, đội ngựa lao ra đỉnh Song Đà, chạy như điên dọc theo đường lớn.
Trên đường trở về, vì tránh gặp chuyện rắc rối không đáng, Kim Phi ra lệnh cho các nhân viên hộ tống cất cờ và đồng phục nhân viên, chỉ khi gặp phải thổ phỉ chặn đường thì mới
treo cờ lên.
Nhưng khi tới Kim Xuyên thì không cần phải lo lắng những chuyện này.
Các nhân viên hộ tống lại mặc áo giáp vào, giương lá cờ đen của tiêu cục Trấn Viễn.
Quấng đường này khá náo nhiệt, có không ít người dân và tiểu thương qua lại.
Sau khi nghe được tiếng vó ngựa truyền đến thì ai nấy đều vội vàng đứng gọn vào hai bên đường.
“Mau nhường một chút, đội diệt thổ phỉ của tiêu cục Trấn Viễn đến rồi!"
“Mấy ngày hôm trước thấy đội diệt thổ phỉ chỉ có 50 người, sao đội này lại nhiều người như vậy?”
“Các ngươi mau xem, dẫn đầu hình như là Kim tiên sinh!” “Đúng là Kim tiên sinh, ta từng thấy y ở làng Tây Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411633/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.