"Vì sao?”
Bắc Thiên Tâm không hiểu hỏi: “Tiên sinh chê một năm quá ngắn à? Hai năm thì sao?”
“Không phải vì nguyên nhân này.”
Kim Phi lắc đầu nói: “Ta có việc vô cùng quan trọng, phải mau chóng quay về Kim Xuyên.”
“Ta vô cùng quen thuộc với địa hình xung quanh, cộng thêm người ngựa và bản lĩnh của tiên sinh, không khiến ngài chậm trễ quá lâu đâu, nhiều nhất là ba đến năm ngày thôi!”
Bắc Thiên Tâm thấp giọng nói, trong giọng điệu chứa đầy sự thỉnh cầu.
Phải biết rằng, lúc đầu ở trong đại lao, sắp bị đưa đi chém đầu, mà Thiên Tâm cũng không cúi đầu với Kim Phi.
Đây là lần đầu tiên Kim Phi nghe thấy cô ấy nói chuyện nhẹ nhàng.
Điều này khiến Kim Phi khá tò mò, rốt cuộc là những tên thổ phỉ ấy đã làm gì cô ấy.
Có điều Kim Phi cũng không hỏi, mà nhẫn nại giải thích nói: “Thiên Tâm cô nương, không phải ta cố ý làm khó cô, càng không phải là ngồi chờ trả giá.
Chỉ riêng chuyện cô từng cứu Tiểu Bäc, nếu là bình thường, †a nhất định sẽ giúp đỡ, nhưng bây giờ ta thật sự có việc gấp, ước gì sở hữu đôi cánh dài để bay về Kim Xuyên, quả thực không dám chậm trễ thêm.”
“Thiên Tâm tỷ tỷ, vừa nãy ta không kịp nói với tỷ, Kim Xuyên xảy ra chuyện rồi...”
Đường Tiểu Bắc nhanh chóng nói sơ qua tình hình ở Kim Xuyên và Tây Xuyên.
Bắc Thiên Tâm nghe xong, im lặng cúi đầu.
Lúc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411624/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.