Nhưng mình lại nghỉ ngờ tỷ ấy...
Tả Phi Phi không khỏi cảm thấy xấu hổ vì suy nghĩ của mình.
“Tỷ, bây giờ quanh Kim Xuyên đều là thổ phỉ, muốn xây từ đường e rằng không dễ.”
Tả Phi Phi đề nghị: “Bọn thổ phỉ có để lại một phòng nghị sự, bên trong trống không, nếu tỷ không phản đối, thì có thể
sửa lại phòng nghị sự để làm từ đường.”
Phòng nghị sự của thổ phỉ thật ra là nơi để đám cầm đầu tụ tập uống rượu.
Sau khi Kim Phi tiếp quản núi Thiết Quán, những cuộc họp nhỏ thì tổ chức trong phòng sách, còn những cuộc họp lớn thì †ổ chức ngoài sân, hầu như không dùng đến phòng nghị sự.
“Ta không có ý kiến gì, muội cứ làm đi.”
Quan Hạ Nhi gật đầu đồng ý với đề nghị của Tả Phi Phi.
“Vậy ta sẽ đi làm ngay.” Tả Phi Phi hạ tay xuống, xoay người rời đi.
Sau khi Tả Phi Phi rời đi, Quan Hạ Nhi tiếp tục giúp các nữ công nhân tử trận trận khâu tai lại.
Từng đường kim mũi chỉ đều hết sức cẩn thận, làm từ sáng đến chạng vạng tối, ngay cả cơm trưa cũng không ăn.
Mấy ngày nay Quan Hạ Nhi ngủ không ngon, cả ngày lại không ăn gì, đến khi khâu xong Quan Hạ Nhi đã không đứng
vững được nữa.
Khi được A Cúc đỡ ra ngoài, cô phát hiện có không ít nữ công nhân đang đứng ở cửa.
Thêm cả mấy nữ công nhân đi ra từ nhà kho chỗ phơi xà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411617/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.