Keng! Keng! Kengl... Tiếng chiêng dồn dập truyền khắp núi Dương Khuyên.
Nhóm nữ công nhân vốn bị đánh cho không có sức phản kháng, nghe được tiếng chiêng, lập tức bắt đầu lui về sau
Trần sư gia ở một đầu khác của chiến trường, không nghe. được tiếng vó ngựa, mục tiêu của ông ta cũng không phải đám nữ công nhân này, mà là làng Tây Hà.
Hơn nữa sương mù quá dày, Trần sư gia sợ bị gài bẫy, không để cho thổ phi đuổi giết nữ công nhân nữa, mà ra lệnh cho thổ phỉ tập hợp, chuẩn bị nhanh chóng vượt qua núi Dương Khuyên, tiếp tục lên đường
Không phải ngày nào cũng có sương mù, nên Trần sư gia phải thừa dịp tối nay có sương mù dày đặc, đánh tan làng Tây. Hài
Cũng chính vì quyết định này của Trần sư gia, nên nhóm nữ công nhân mới có thể rút lui thuận lợi
Nhóm thổ phỉ chiếm lĩnh trận địa của nữ công nhân, giơ vũ khí của mỗi người lên hoan hô.
Nhưng không đợi bọn họ hoan hô xong, đã nghe được một trận tiếng bước chân.
Sau đó nhìn thấy một đội ngũ nện bước chỉnh tê, đi ra khỏi sương mù dày đặc.
Mỗi người trong đội ngũ đều được áo giáp màu đen bao. vây kín mít, chỉ có một đôi mắt lộ ra ngoài.
Tuy không thể nói đường núi này là hẹp, nhưng cũng không coi là rộng, ngựa chiến hoàn toàn không di chuyển được, không thể phát huy ưu thế của kị binh, ngược lại ngựa. chiến dể bị thố phi chém bị thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411609/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.