Lưu Thiết dẫn đầu một đội quân dũng mãnh, cho dù đối mặt với Đảng Hạng, ky binh Thố Phiên thì cũng không lép vế, huống hồ gì là đối phó một đám ô hợp mượn gió bẻ măng chứ.
Sức chiến đấu, ý chí, thủ đoạn đều không cùng một trình độ.
Mỗi chỗ quân đội đi qua, máu me vương vãi, thị thể khắp nơi!
Đám thổ phi lúc trước khí thế hừng hực bị mấy mấy chục ky binh đánh cho chạy tán loạn!
Lưu Thiết vẫn không thôi, chia quân đội thành hai tốp, một tốp tiếp tục truy sát, một tốp cưỡi ngựa đuối theo, tiếp tục xua đuổi, đánh bọn thố phí khác.
Lưu Thiết cưỡi ngựa vào làng, đúng lúc gặp Tiểu Ngọc nghe tin đuổi tới.
“Sao bây giờ huynh mới đến!"
Tiểu Ngọc nhìn đám thổ phỉ liều mạng trốn chạy ở cổng làng, lại nhìn Lưu Thiết đang cưỡi ngựa, đôi mắt bồng đỏ hoe.
Với tư cách là người phụ trách tình báo ở làng Tây Hà, Tiểu Ngọc hiếu rõ tình huống trong làng.
Có thể nói là vô cùng nguy hiểm, lúc nào cũng có thể bị đám thổ phỉ đánh vào.
Hậu quả sau khi thổ phi vào làng, Tiểu Ngọc không cần nghĩ cũng biết
Lưu Thiết nhìn xung quanh, vẻ mặt cũng vô cùng tức giận.
Anh ta nhận được tin của Tiếu Ngọc nên dẫn người quay về, ngoại trừ ngựa chiến của minh, mỗi người còn đem theo ba bốn con ngựa nữa.
Lo lảng trong làng xảy ra chuyện, Lưu Thiết dẫn theo ky binh, chỉ đổi ngựa không đổi người, suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411602/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.