“Tiên sinh cũng nói rồi, trước khác nay khác!"
Thiết Ngưu nói: "Thổ phi đều mềm năn rằn buông, nếu cứ bắt được mà không giết như trước đây thì bọn chúng sẽ không biết sợi Bây giờ phần lớn huynh đệ trong đội hộ tống đã bị tiên sinh đưa đi phân nửa, nhân lực chúng ta không đủ, không thể cứ giống như trước đây được"
"Nhưng mà..." Đại đội trưởng vẫn còn chút do dự.
"Cứ làm như ta nói, nếu tiên sinh trở lại trách phạt thì một mình ta gánh chịu!"
Thiết Ngưu nói đầy sát khí: "Không phải bọn chúng lên đây từ sông sao? Vậy cứ treo cố bọn chúng ở bờ sông, cho. các thương nhân đi qua nhìn thấy để chúng tạm thời đừng tới Kim Xuyên gây rối!”
"Rõ!"
Đại đội trưởng đã thấy tâm quyết của Thiết Ngưu nên cũng không khuyên can nữa, mà chắp tay xoay người rời đi
Trưa hôm đó, dọc sông Gia Lăng có thêm một hàng cột. Cứ cách hai thước, là buộc một sợi dây thừng.
Khi bọn thổ phỉ bị đưa xuống sông, cuối cùng cũng cảm. nhận được nỗi sợ hãi của cái chết đang đến gần.
"Không phải tiêu cục Trấn Viễn không giết tù nhân sao?" "Ta muốn gặp Kim tiên sinh của các ngươi!" "Đại gia, ta biết sai rồi, tha cho ta đi!"
*Oác huynh đệ, xin tha cũng vô ích thôi, chúng ta cùng nhau liều mạng đi!"
"Biết vậy chúng ta đã không ném đao mà liều mạng với bọn chúng luôn rồi!"
Bọn thổ phi biết nhân viên hộ tống sắp treo cổ mình thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411572/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.