Tờ giấy nhỏ là nhờ bồ câu đưa thư gửi tới đây thông qua đỉnh Song Đà.
Chờ Tiểu Ngọc xem xong, Quan Hạ Nhi sốt ruột hỏi: “Trên thư nói sao? Đỉnh Song Đà không sao chứ?”
“Tạm thời đỉnh Song Đà không có việc gì, nơi đội nhân viên hộ tống đóng giữ chiếm lợi thế địa hình, còn có cung nỏ hạng nặng và xe bản đá, bảo vệ cho tất cả các miệng núi.”
Tiểu Ngọc nói: “Nhưng kẻ địch quá đông, đỉnh Song Đà đã bị bao vây, còn có không ít thương nhân vận chuyển muối và nhân viên thương hội bị thổ phỉ giết chết.”
Địa hình đỉnh Song Đà dễ thủ khó công, nhưng cũng dễ bị người ta bao vây.
Đường xuống núi cũng chỉ có mấy đường, một khi bị kẻ địch lấp kín, người trên núi sẽ không đi xuống được.
Nếu số nhân viên hộ tống đóng giữ nhiều, ngược lại còn có thể mở ra một con đường máu để phá vòng vây.
Nhưng Kim Phi đi Tây Xuyên đã dẫn đi không ít nhân viên hộ tống, Đường Tiểu Bắc ở Giang Nam cũng thành lập các điểm dừng cho thương hội và tiêu cục liên tục, những điểm dừng này cũng cần nhân viên hộ tống trấn thủ.
Mặc dù Trịnh Phương vẫn tuyển binh mới không ngừng, truyền máu cho mọi nơi, nhưng những thanh niên trai tráng quanh Kim Xuyên phù hợp với yêu cầu của nhân viên hộ tống, cơ bản đều bị chiêu mộ gần hết rồi, nên công tác tuyển binh mới cũng không thuận lợi lắm.
Hơn nữa cho dù tuyển được binh mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411566/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.