Dù Đường Đông Đông vẫn cảm thấy ý tưởng này rất hoang đường, nhưng không thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn được, chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu.
“Vậy thì thử như thế xem”
Nạp thiếp cho Kim Phi luôn là chấp niệm nhất của Quan Hạ Nhi, nghe thấy Đường Đông Đông đồng ý, ngược lại với vẻ tự ti nhút nhát của ngày thường, lần đầu tiên cô trở nên quyết đoán hơn.
“Nếu đã quyết định, vậy Đông Đông nhanh quay về xưởng dệt sắp xếp, Tiểu Ngọc đi thông báo cho trưởng làng, Tam gia gia và Triệu đại gia, nói thẳng chuyện này với bọn họ luôn.”
Quan Hạ Nhi nói: “Ngoài ra cũng để người ta nghĩ biện pháp, trì hoãn người của huyện lệnh lão gia một chút.”
“Đã hiểu!” Tiểu Ngọc gật đầu, xoay người chạy chậm rời đi.
Đường Đông Đông cũng quay về xưởng dệt.
Bây giờ làng Tây Hà không có người nào rảnh rỗi, người lớn không trồng trọt thì cũng làm việc, trẻ con đều đọc sách ở học đường.
Trong làng có vẻ khí thế ngất trời, vừa ngay ngắn trật từ.
Nhưng khi tin tức truyền ra, lập tức trở nên rối loạn nhốn nháo.
Công nhân nữ trực đêm bị người ta đánh thức, xông về phía xưởng dệt.
Công nhân ở công trường, lò gạch, xưởng xi măng, đều ngừng việc trong tay lại, chạy về sân đập lúa.
Xưởng dệt có Đường Đông Đông, Quan Hạ Nhi không cần quan tâm, cô dẫn ba vị trưởng làng, chạy tới sân đập lúa.
“Nghe nói chưa, huyện lệnh lão gia sắp tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411556/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.