Chương trước
Chương sau
“Cách gì? Nói ta nghe xeml” Đường Đông Đông quay đầu nhìn về phía Quan Hạ Nhi.

Quan tâm ät loạn, xưởng dệt chính là mạng sống của Đường Đông Đông, nghe nói Thái Lưu Dương muốn niêm phong xưởng, hiện giờ lòng cô ấy rối như tơ vò, không thể nghĩ được ra đối sách.

Lăng nghe biện pháp của Quan Hạ Nhi một chút cũng không tồi.

Mặc dù Quan Hạ Nhi không đi học, cũng chưa từng trải qua nhiều mặt của xã hội nhưng cô không ngu.

Thời điểm bị Tạ Hỉ Quang làm khó dễ, chính Quan Hạ Nhi là người nghĩ ra cách phá vỡ cục diện.



Chỉ là cô quá tự ti, khi Kim Phi và Đường Tiểu Bắc ở trong làng, cô căn bản sẽ không phát biểu ý kiến, một lòng chỉ muốn Kim Phi vui vẻ.

Bây giờ cũng là thấy Đường Đông Đông quả thật không có cách nào, mới không thể không mở miệng.

Mặc dù vậy, lúc nói chuyện cô vẫn hơi ngượng nghịu: “Ta cũng không biết cách này có được hay không...”





“Không sao, nếu không được thì chúng ta nghĩ cách khác.” Đường Đông Đông vội vàng khích lệ: “Tỷ nói ta nghe đi.”

“Thái hoàng bảo chúng ta không được phép thuê công nhân đúng không, vậy chúng ta không thuê công nhân nữa không phải là được rồi à?” Quan Hạ Nhi nói.

Đường Đông Đông và Tiểu Ngọc nghe vậy thì đều lộ ra vẻ thất vọng.

Bọn họ cho rằng Quan Hạ Nhỉ có thể nói ra một biện pháp. tốt cơ.

“Hạ Nhi, không thuê công nhân, vậy ai kéo sợi, ai làm xà phòng, ai tới rèn sắt chứ?”

Đường Đông Đông thở dài: “Đây chẳng phải là đóng xưởng sao?"

“Không, ý ta không phải như vậy.

Quan Hạ Nhi nói: “Ngoại trừ công xưởng xây dựng, xưởng dệt, xưởng làm xà phòng, xưởng muối của chúng ta, bao gồm cả xưởng rèn sắt, đa số đều là công nhân nữ, hơn nữa hơn 90% đều là cô nương chưa lập gia đình, nếu làm hôn thư cho bọn họ và tướng công, thì bọn họ sẽ là vợ bé của tướng công mà không phải là công nhân!”

Khu khụt!

Đường Đông Đông bị lời nói của Quan Hạ Nhi làm cho ho khan.

Tiểu Ngọc cũng trợn to hai mắt.

Bọn họ thật không ngờ, Quan Hạ Nhi sẽ lại nghĩ ra biện pháp như vậy.

“Hạ Nhị, ta biết tỷ luôn muốn cưới vợ bé cho Phi ca, nhưng cũng không thể như vậy chứ?”

Đường Đông Đông dở khóc dở cười nói: “Tỷ biết bây giờ tất cả các xưởng cộng lại có bao nhiêu cô nương chưa lập gia đình không? Chẳng lẽ tỷ muốn tất cả bọn họ đều gả cho Phi ca hả?”

“Chẳng lẽ không được sao?” Quan Hạ Nhi nghiêng đầu hỏi: “Ta nhớ trước kia nghe người ta nói, bắt từ thời thái thượng hoàng, muốn cưới bao nhiêu vợ bé cũng được”

“Vậy tỷ như thế cũng... quá làm bừa rồi nhỉ?” Đường Đông Đông cười khổ nói: “Tất cả các cô nương ở.

xưởng của chúng ta cộng lại, chắc chẳn vượt qua mười nghìn người, thoáng cái cưới hơn mười nghìn vợ bé... Việc này...”

Đường Đông Đông cũng không biết nói thế nào. Ý tưởng của Quan Hạ Nhi thật sự quá không bình thường. Cô ấy cũng từng đọc sách sử, từ cổ chí kim, đây là lần đầu tiên nghe thấy có người muốn cưới một lúc nhiều vợ bé như vậy.

Nếu thật sự làm như vậy, Kim Phi chắc chẳn sẽ làm nên. sử sách.

“Nhưng trừ cách này ra, Đông Đông muội có nghĩ ra được cách khác không?” Quan Hạ Nhi hỏi ngược lại.

“Ta...” Đường Đông Đông bị nghẹn họng.

Tiểu Ngọc đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ suy tư.

Thấy hai người không nói gì thêm nữa, lúc này Tiểu Ngọc mới chậm rãi mở miệng: “Đông Đông tỷ, ta thấy cách của tẩu †ẩu nói cũng không tệ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.