Rất nhiều thương nhân buôn muối đều ghen tị với thực lực của thương hội Kim Xuyên.
Kim Phi là ông chủ phía sau của thương hội Kim Xuyên, sao trong nhà không có đầy tớ được chứ?
“Hồng công tử, ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Đường Tiểu Bắc cười nói: “Tướng công nhà ta mỗi tháng sẽ mua lại một nhóm nô lệ từ chỗ bọn buôn người, việc đầu tiên của mấy nô lệ đó là đến quan phủ xóa bỏ thân phận nô lệ”
“Tại vì sao?” Hồng Đào Bình càng khó hiểu.
“Bởi vì tướng công nhà ta là người rất lương thiện mà.” Đường Tiểu Bắc cười nói.
“Tiên sinh đúng là người cao thượng!” Hồng Đào Bình kính nể chắp tay về phía Kim Phi.
Kim Phi thờ ơ xua tay.
Thật ra y làm như vậy không phải để đánh bóng tên tuổi hay lấy lòng người khác.
Y chỉ muốn mình được yên lòng.
Dù sao y cũng không thiếu tiền, không cần phải bóc lột, chèn ép những người nghèo khổ đáng thương đó.
“Hồng công tử, ta đồng ý cho ngươi mượn tiền là vì ngưỡng mộ tài năng của ngươi, người thà bán nhà của tổ tiên cũng không đánh mất phẩm giá của mình.”
Kim Phi cười nói: “Ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, đừng nghĩ ta cho ngươi mượn tiền thì ngươi ở địa vị thấp hơn, chúng ta là quan hệ hợp tác, sau này xưởng đóng tàu còn phải dựa vào ngươi.”
Kim Phi thử Hồng Đào Bình, Hồng Đào Bình cũng đang thử Kim Phi.
Tự nguyện làm đầy tớ là cách Hồng Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411525/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.