Thật ra đảo Giải Kiềm là một ngọn núi hình vòng cung bị sứt một phía
Vì để đề phòng nhân viên hộ tống cứu người, bọn thủy tặc đã giam giữ nhân viên hộ tống ở một trong những đỉnh núi đó.
Đỉnh núi này chính là vị trí số sáu trong câu nói của Hầu Tử.
Dưới chân núi chỉ có hai con đường dẫn đến vị trí số sáu, Hầu Tử dẫn một nhóm nhân viên hộ tống đến ngã tư, nhanh chóng mở rương, thuần thục lắp ráp cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá loại nhỏ.
Ở bên kia, Đại Tráng cũng không nhàn rỗi.
Cách nơi bọn thủy tặc gác đêm bị giết không xa có hai gian nhà tranh.
Nhân viên hộ tống và nhân viên thương hội bị bắt, bị giam ở đây.
Ban ngày bọn chúng sẽ đưa họ lên nơi cao nhất trên đảo treo ở đó vài giờ, đến tối thì đưa về.
Đại Tráng mở cửa nhà tranh, thắp sáng bó đuốc.
Trong gian nhà tranh nhỏ, khắp nơi đều là người nằm la liệt trên mặt đất.
Không phải từng người một, mà là người này chồng lên người kia.
Bất kể là nhân viên hộ tống hay nhân viên thương hội đều không có quần áo.
Hai tay hai chân bị trói chặt bằng dây thừng. Không ít người đã bị sợi dây cứa sâu vào da thịt.
Trên mặt đất khắp nơi toàn là phân, dù là đang trong mùa đông, thì nó vẫn bốc mùi.
“Thủy tắc đáng chết!”
Đại Tráng hận đến mức đấm một quyền vào tường.
Bị bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411504/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.