“Trịnh tướng quân, đây là chút lòng thành của ta, hy vọng tướng quân đừng từ chối!"
Kim Phi nói xong, mở nắp hộp gỗ ra.
Nắm trong hộp là một viên châu Thủy Ngọc có kích thước băng quả trứng bồ câu.
"Kim tướng quân, đây chính là Thủy Ngọc. trong truyền thuyết sao?"
Trịnh Trì Viễn ngồi thẳng lưng, tò mò nhìn về phía châu Thủy Ngọc.
Mặc dù anh ta không thuộc về phe chủ chiến, cũng không thuộc về phe chủ hòa, nhưng có thể ngồi lên chức tướng lĩnh thủy quân, đương nhiên cũng không phải dân thường.
Ở kinh thành anh ta cũng có hậu thuẫn.
Gần đây do Lạc Lan và Đường Tiểu Bắc lan truyền thông tin nên châu Thủy Ngọc rất nổi tiếng ở kinh thành và Giang Nam, Trịnh Trì Viễn lúc trước đã nghe nói về nó nhiều lần.
Chỉ là cho tới nay vẫn chưa từng thấy.
"Đúng vậy, đây chính là Thủy Ngọc!" Kim Phi đáp: "Hơn nữa còn là Thủy Ngọc cực phẩm!"
"Kim tướng quân thật hào phóng, dễ dàng cho đi Thủy Ngọc trân quý như vậy!"
Trịnh Trì Viễn hỏi: "Viên Thủy Ngọc này ở kinh thành trị giá rất nhiều tiền đấy? Tiên sinh thật sự muốn cho ta sao?”
"Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, anh em nhân viên hộ tống đã tin tưởng Kim Phi ta, bằng lòng theo ta vào sinh ra tử, bây giờ bọn họ rơi vào tay người xấu, ta không thể không quản!"
Kim Phi vừa nói chuyện, vừa đẩy chiếc hộp về phía Trịnh Trì Viễn: "Mong Trịnh tướng quân giúp một tay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411494/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.