Nhân viên hộ tống trông chờ vào may mắn, thì rất có khả năng sẽ lựa chọn mau chóng đi qua.
Sau đó sẽ mắc vào cái bẫy mà quân địch đã dày công sắp xếp.
“Tiên sinh, nhân viên hộ tống may mắn sống sót nhìn thấy Tiểu Bắc phu nhân trước khi rơi xuống nước đã lấy được... túi cứu hộ trên thuyền, A Lan cũng ở cùng cô ấy, Tiểu Bắc phu nhân chắc chăn sẽ không sao đâu.”
Nguyên Thái Vi chột dạ an ủi.
Cái gọi là túi cứu hộ đó chính là bong bóng heo chứa đầy khí.
Kim Phi nghe thấy Nguyên Thái Vi nói vậy, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Y biết Đường Tiểu Bắc không biết bơi, lấy được bong bóng heo thì tỷ lệ sống sót sẽ tăng lên nhiều.
“Anh em gặp nạn ở tiêu cục và thương hội nhiều không?” Kim Phi hỏi.
“Không ít” giọng điệu của Nguyên Thái Vi trở nên nặng nề: “Anh em ở tiêu cục có 20% gặp nạn, ở thương hội hơn một nửa, mười mấy thuyền lương thực cũng chìm xuống đáy sông rồi.”
Kim Phi nghe vậy, mắt hơi nheo lại: “Tra ra là ai làm chưa?” “Tra ra rồi, cầm đầu là một bọn thủy tặc hoạt động ở gần sông Mang Đãng, còn lôi kéo thêm ba nhóm thủy tặc nhỏ khác, tổng cộng có khoảng hai nghìn người.”
“Thủy tặc sông Mang Đấng?” Kim Phi nhíu mày hỏi: “Có lai lịch thế nào? Sau lưng là ai?”
Thủy tặc ở Giang Nam giống như thổ phỉ ở Xuyên Thục, hầu như sau lưng mỗi băng thủy tặc quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411477/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.