Dĩ nhiên phụ nữ như vậy bán không được giá.
Chưởng quầy của bọn buôn người là người quen cũ của Trương Vân Đình, gân như không đòi tiền, đã đóng gói già trẻ lớn bé nhà họ Chu cho Trương Vân Đình, để ông ta đưa người về Giang Nam.
Mặc dù các chị dâu của Chu Linh Lung có nhan sắc nhưng không còn trong trằng, Trương Vân Đình không yêu mến gì nên đều đưa hết vào. xưởng dệt làm nữ công.
Điều này đã giúp nữ quyến nhà họ Chu thoát khỏi số phận bị đưa đến Giáo Phường Ti, mà thay vào đó lại rơi vào vực thẳm của xưởng đen.
“Bà nội, cháu đói!” “Bà nội, cháu lạnh!”
Hai đứa trẻ run rẩy bò ra, mỗi bên một đứa, ôm lấy đùi Chu Trần Thị.
Thời điểm Trương Vân Đình mua gia nô, nếu gia nô có con, ông ta cũng sẽ dẫn theo.
Dù sao đứa trẻ cũng không mất tiền, thuận tiện mang về, chết thì chết, nếu không chết, sau này lớn lên, có ít nhan sắc thì bán vào thanh lâu, còn không có nhan sắc thì có thể giúp ông ta dệt Sợi.
Nam có thể giúp ông ta giao hàng.
Nói tóm lại, chắc chắn không lõ.
Hai cháu trai của Chu Linh Lung cũng không thoát khỏi kiếp nạn, theo người nhà đến Giang Nam.
“Đến đây, ăn đi.”
Chu Trần Thị lấy hai rễ cỏ trong tay áo ra, đưa cho hai cháu mỗi người một cái, rồi lại cởi áo khoác của mình, quấn quanh đứa cháu kêu lạnh.
“Đến khi nào mới kết thúc cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411461/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.