“Mộ Lam, sao cô không đi nhận phạt đi?” Kim Phi liếc mắt nhìn cô ấy hỏi: “Chẳng lẽ cô sợ à?”
“Khánh Mộ Lam ta mà sợ sao?” Khánh Mộ Lam nói: “Chẳng phải vì mấy hôm nay ta giúp ngài đi điều tra khắp nơi sao?”
Cửu công chúa tới giúp đỡ, Khánh Mộ Lam tất nhiên cũng tới tham gia cho vui.
Nhưng có cô ấy ở đây, nhiều chuyện thuận lợi hơn rất nhiều.
“Yên tâm đi, ngày mai nhất định sẽ có người tới.” Kim Phi tự tin nói.
“Tiên sinh, ngài đã có cách gì rồi đúng không?” Cửu công chúa tò mò hỏi.
“Bây giờ không có người, bởi vì mọi người không biết ta đã mở một tiền trang, cho nên ta cần phải quảng cáo để bọn họ biết."
“Quảng cáo? Là cái gì?”
“Là thông báo cho mọi người biết.” Kim Phi nói: “Ta muốn tất cả mọi người trong thành biết, tiền trang Kim Xuyên đã khai trương!”
“Tiên sinh muốn thông báo cho họ băng cách nào?” Cửu công chúa càng tò mò hơn.
Đại Khang không có mạng lưới liên lạc, cũng không có điện thoại di động, quan phủ khi muốn chuyển đạt chính lệnh, sẽ dán thông báo ở cổng. thành hay các khu chợ nơi có đông người đi qua.
Nhưng có một số người không ra khỏi thành, cũng không đi chợ.
Cho nên chính lệnh của quan phủ cần nhiều ngày mới có thể đến tai tất cả mọi người.
Kim Phi nói ngày mai sẽ cho tất cả mọi người trong thành biết tiền trang Kim Xuyên đã khai trương, nhưng bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411432/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.