Đại Khang vẫn thuộc xã hội nông nghiệp, họ không chỉ không coi trọng thương nghiệp như. vậy.
Mà là coi thường.
'Từ hoàng đế cho đến quan viên các cấp đều khinh thường thương nhân.
Địa vị của thương nhân cũng chỉ tốt hơn một chút so với gia nô, gái thanh lâu và đào hát mà thôi.
Nếu xảy ra một vụ tranh chấp mà bị cáo và bị hại là người dân thì quan viên có thể xử lý công băng.
Nếu trong đó có một bên là thương nhân thì quan phủ sẽ hung hăng vơ vét tài sản của thương nhân.
Tuy nhiên, những thương nhân có chỗ dựa thì không năm trong danh sách này.
Trong mắt các gia tộc lớn ở kinh thành thì địa vị của thương nhân chỉ băng nô lệ trong nhà muốn đánh thì đánh, muốn măng thì mảng.
Tóm lại địa vị của thương nhân cực kỳ thấp, thương nghiệp cũng cực kỳ lạc hậu.
Có nhiều địa phương còn giữ phương thức mua bán nguyên thủy là lấy vật đổi vật.
Lạc hậu cũng đồng nghĩa với còn nhiều thị trường trống chờ Kim Phi khai phá.
Đây chính là núi vàng, tùy tiện đào cũng đủ cho y ăn cả đời.
Nhưng nếu không mở tiền trang thì tiền của y cũng đủ để y ăn cả đời.
Kim Phi muốn mở tiền trang mục đích không chỉ kiếm tiền.
Người hiện đại đều biết tâm quan trọng của. ngân hàng.
Ai năm giữ tiền trang thì chẳng khác nào nằm giữ nền kinh tế huyết mạch của quốc gia đó.
Đây mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411424/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.