Thời gian trôi qua, số tiền đồng và bạc thu được vẫn không ngừng tăng lên.
Từ cao đến nửa bắp chân biến thành cao đến đầu gối, sau đó lại cao đến đùi.
Độ cao tăng dần, độ rộng của đáy cũng ngày càng lớn.
Từ rộng bằng nắp nôi biên thành rộng bằng mặt bàn rồi rộng băng một trượng.
“Đây là núi tiền danh xứng với thực sao?”
Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu đứng ở đỉnh dốc Đại Mãng nhìn núi tiền càng ngày càng lớn, càng ngày càng cao đều lộ ra vẻ ngưỡng nộ.
Thật ra tiền đồng cộng lại cũng không được. bao nhiêu, đương nhiên công chúa và châu mục: cũng không quan tâm.
Đừng nói là tiền đồng chất thành núi, cho dù là bạc chất thành núi như vậy, họ cũng có thể làm được.
Điều mà họ ngưỡng mộ chính là hành động chủ động đưa tiền của dân chúng.
Đây không chỉ là một núi tiền, mà còn là danh vọng kết thành.
Một ngọn núi cao có thể khiến châu mục. như Khánh Hâm Nghiêu khao khát.
“Tiên sinh luôn có khả năng biến cái mục nát thành cái thần kỳ."
Cửu công chúa cảm thán nói: “Ở Kim Xuyên cũng vậy, đến Tây Xuyên cũng vậy.
“Đúng vậy, nếu không phải là Kim tiên sinh thì những người dân mang dấu ấn trên mặt đó cả đời cũng đừng mong ưỡn thẳng lưng, nhưng nhờ Kim tiên sinh lo liệu, bọn họ không chỉ có thể thẳng lưng làm người, còn khiến những người khác ngưỡng mộ”.
Khánh Hâm Nghiêu nói theo: “Đây đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411421/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.