“Lão Hàn, ngươi có năng lực phết nhỉ, bà dì của người ta ngươi còn có thể lặng lẽ thu vào tay.”
Đại Lưu đấm một đấm vào ngực Hàn Phong. “Thực ra có thể chấp nhận được, Chu tiên sinh muốn làm huynh đệ với ngươi, ngươi lại muốn là chú của anh ta!” Kim Phi cũng cười: “Là anh ta gọi chú chứ?”
“Gọi gì không quan trọng, dù sao cũng kém hai bậc.” Đại Lưu cười lớn: “Lão Hàn, Chu tiên sinh biết chuyện này không?”
“Ta... Ta và Lăng Vân chưa nói với anh ta...” Hàn Phong. ngượng ngùng trả lời.
“Huynh đệ, bảo trọng!” Kim Phi vỗ vai Hàn Phong: “Lúc Chu tiên sinh cầm đao chém ngươi, nhớ chạy nhanh hơn chút!”
“Haha, huynh đệ trở thành chú... Ta hơi mong chờ phản ứng lúc Chu tiên sinh biết chuyện này.”
Đại Lưu ôm bụng cười đến đứng không vững: “Không được, không được, để ta cười một lúc đã”
Thanh Diên cũng cười đến híp mắt lại.
Trần Văn Viễn cười mấy tiếng, hỏi: “Hàn tráng sĩ, vị Chu... Cô nương này bao nhiêu tuổi?”
Đại Lưu đang ôm bụng cười, không thể cười được nữa: “Đúng vậy, Lão Hàn, ánh mắt của ngươi khá đặc biệt...”
Hai mắt Thanh Diên đột nhiên mở to, theo bản năng lùi về phía sau mấy bước.
Giống như tránh xa biến thái vậy.
“Mắt Lão Hàn không đến nỗi nào đâu, vị Thạch cô nương này chắc chắn không quá lớn tuổi.” Kim Phi xua tay nói.
“Đại nhân, vẫn là ngài thông minh, Lăng Vân năm nay chỉ mới mười bảy tuổi.”
Hàn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411411/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.