Xà phòng thơm ở Giang Nam rất được ưa chuộng. Hàng ở rất nhiều cửa tiệm đều cung không đủ cầu. Hôm nay mang đến, thì không cần đợi đến ngày mai đã bán hết sạch rồi.
Có một vài chỉ nhánh còn bắt đầu thu tiền thanh toán trước, phải trả tiền trước mới có thể lấy được xà phòng thơm.
Cho dù mua lương thực tốn rất nhiều tiền, nhưng Kim Phi mỗi ngày đều nhận được rất nhiều bạc.
Kim Phi muốn có hạn ngạch của quân đội, chỉ là để hợp. pháp hóa trang bị và vũ khí của mình, chứ không phải muốn tham ô lương thực và tiền lương.
Làm như vậy quá thấp kém, y rất coi thường việc ấy.
“Điện hạ, bây giờ chiến tranh đã kết thúc, người có dự định gì không?”
Kim Phi đưa hộp cho Đại Lưu, nhìn Cửu công chúa.
“Ta muốn tới làng Tây Hà, tiên sinh có đồng ý không?” Cửu công chúa cười hỏi.
“Ta tất nhiên rất hoan nghênh rồi. Nhưng điện hạ có thể đi được sao?” Kim Phi liếc nhìn cô ấy.
“Quả nhiên bị tiên sinh nhìn ra rồi” Cửu công chúa thấp giọng đáp: “Trận chiến này mặc dù đã kết thúc, nhưng ai biết được Gada có còn dẫn người tới trả thù lại hay không? Mà phái chủ hòa ở trong triều vẫn chưa chịu bỏ cuộc, họ vẫn còn đang làm ầm ï lên. Vì vậy có lẽ ta vẫn phải ở lại Tây Xuyên thêm một thời gian nữa.”
“Không, nhưng mà chúng ta đã thẳng rồi mà, phái chủ hòa còn làm ầm lên cái gì? Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411361/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.