Chương trước
Chương sau
Tiếng chuông giờ Mão vang lên, hoàng đế dẫn Đại Thái giám bước ra từ sau màn che, ngồi lên long ỷ.

“Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế”. Các đại thần đều hành lễ.

Sau khi lễ nghi kết thúc, Tả Tướng bước ra khỏi hàng đầu tiên.

“Bệ hạ, hôm qua sứ giả Hồng Linh vào kinh, không biết có đưa chiến báo về không?”

Các đại thần khác cũng vểnh tai lên nghe.

Hôm qua hoàng đế không triệu tập bọn họ, khiến không ít người thắc mắc, phải chăng Cửu công chúa chỉ phái sứ giả Hồng Linh đến báo thắng lợi để xoa dịu dân chúng và triều đình, còn chiến báo chính thức vẫn chưa được đưa đến?



Mặc dù tình huống này rất ít gặp nhưng cũng không phải không thể.

“Có chiến báo”.

Trần Cát gật đầu với Đại Thái giám: “Đọc chiến báo đi”. “Vâng”.

Đại Thái giám cúi người cầm lấy chiến báo, cao giọng đọc. Vẻ mặt các đại thần cũng không khác Trần Cát là mấy.





Lúc đầu đều vô cùng bình tĩnh, nhưng càng nghe thì vẻ mặt càng đặc sắc.

Sau khi Đại Thái giám đọc xong, trong điện Hoằng Đức trở nên yên tĩnh lạ thường.

Tất cả đại thần đều kinh ngạc đến mức không nói nên lời.

Trong lịch sử trước đó chưa từng có công chúa đích thân ra trận.

Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó cũng khiến các đại thần cảm thấy nhiệt huyết.

Đây chắc chẳn có thể là trận chiến được ghi vào lịch sử.

Bình thường khi chủ chiến sẽ cãi vã rất lâu, nhưng lần này khi đề cập đến vấn đề đối mặt với Thổ Phiên, Trần Cát - người trước giờ luôn thất thường lại kiên quyết tỏ vẻ lần này nhất định phải chiến đấu đến cùng.

Gặp chuyện nhỏ, phe chủ hòa bình và phe

Chủ yếu là Cửu công chúa hiểu rõ Trần Cát, biết làm sao mới có thể làm ông ta dao động.

Có thể nói chiến báo này là Cửu công chúa viết cho Trần Cát.

Để không cho hoàng đế có cơ hội hối hận, ngay sau khi tảo triều kết thúc, các quan phe chủ chiến lập tức cử người bí mật truyền về thái độ của hoàng đế.

Những ngày gần đây người dân ở kinh thành đều quan tâm đến trận chiến Tây Xuyên, sau khi nghe được tin tức truyền ra từ trong cung, mọi người đều hưng phấn.

Những thư sinh đang sầu lo các khách trong quán rượu đều nghe đến phiền các trận chiến ở Thanh Thủy Cốc, lúc này thì tốt rồi, lại có thêm tư liệu mới.

Trong khoảng thời gian sau đó, câu chuyện về đội áo giáp đen của Kim Phi và Cửu công chúa đích thân ra trận lan truyền khắp kinh thành.

Trong trận chiến Thanh Thủy Cốc, Kim Phi chủ yếu lợi dụng địa thế để tác chiến, thật ra người kể chuyện cũng không có nhiều điều để nói.

Nhưng lần này thì khác, hai bên ở trận chiến Tây Xuyên không chỉ đấu trí mà còn phải đối mặt với đao kiếm.

Gó rất nhiều thứ để kể.

Theo miêu tả của người kể chuyện, binh lính nam của đội áo giáp đen làm lá chản, binh lính nữ làm phụ trợ, dưới sự chỉ huy của Kim Phi, họ giết chết ba người trong và ba người ở ngoài của doanh trại Đan Châu, cuối cùng bắt được chỉ huy và tướng lĩnh trong doanh trại của địch và giành được thẳng lợi trong trận chiến này.

Trước kia Kim Phi rất nổi tiếng ở kinh thành, bây giờ khó khăn lắm mới giảm nhiệt thì lại bị người kể chuyện khơi gợi lên.

Đầu đường cuối phố, khắp nơi đều là những cuộc thảo luận liên quan đến y.

Người ta đang lan truyền câu chuyện của y, người tri thức đang học thuộc tập thơ của y.

Ngay cả thương hội Kim Phi cũng lại trở nên nổi tiếng. Xà phòng thơm mà Lạc Lan tích trữ đều đã bán sạch.

Nhân viên hộ tống nữ cũng chính thức bước vào tầm mắt của mọi người.

Những người kể chuyện không dám bịa chuyện về Cửu công chúa, bèn bắt đầu tìm kiếm tin tức của đám người Khánh

Mộ Lam.

Chẳng mấy chốc, trong quán rượu lại bắt đầu xuất hiện các câu chuyện về nhân viên hộ tống nữ.

Mà cuối cùng nhà họ Tiết cũng đã có được tin tức Tiết Hàn Lư bị Kim Phi đánh.

Đông Doanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.